Chương 2

Đang cập nhật
Cập nhật:
Sau khi trở về, ta lâm b ệ n h nặng, thái độ của Chu Cẩn đối với ta thực sự đã khác trước. Hắn m/ua điểm tâm cho ta, tặng ta những món đồ mới lạ. Ngay khi ta tưởng rằng mình sắp thành công thì xuất hiện một đạo thánh chỉ, cho đòi cả hai nhà chúng ta về kinh thành. Tại đó, Chu Cẩn gặp Triệu Viên Viên. Mười năm nỗ lực của ta cũng không bằng một nụ cười e ấp cúi đầu của Triệu Viên Viên. Vì không cam tâm, ta cố gắng níu kéo trái tim Chu Cẩn, nhưng không ngờ mọi thứ càng ngày càng tệ, hảo cảm từ 80% giảm xuống còn 50%. Ta thở dài, nhắm mắt lại. Được một lúc, bên tai vang lên giọng nói lúng túng của hệ thống. "Ký chủ, có lỗi rồi." "Xin lỗi, có vẻ như ta đã nhầm, nam chính là Lăng Vân mới đúng." Ta mở mắt ra. "Cái gì cơ!" Hệ thống đổi sang giọng điệu nịnh nọt. "Để bày tỏ lòng hối lỗi, ta sẽ cho cô ba năm để công lược Lăng Vân. Thử nghĩ xem, cô có thể sống thêm ba năm đấy!" Ta lạnh lùng hừ một tiếng, không thèm ăn nữa, nằm thẳng ra giường. "Không cần, ngươi gi*t ta đi." Lăng Vân là kẻ t h ù không đội trời chung của Chu Cẩn. Cả hai người họ đều là Thiếu khanh của Đại Lý Tự (*), thường xuyên bất đồng ý kiến, đối chọi gay gắt. (*)Đại Lý Tự: là cơ quan có nhiệm vụ xét xử lại những vụ án nghiêm trọng đã được xử trước đó. Đại lý tự do quan Tự khanh đứng đầu, Thiếu khanh đứng thứ nhì. Gần đây, nghe nói Đại Lý Tự có ý định đề bạt cho một trong hai người bọn họ, và sẽ cử một người đến Thông Châu để nhận một vụ án rắc rối, sau khi trở về sẽ được thăng chức làm Tự khanh. Để giúp Chu Cẩn giành được cơ hội này, ta đã lén lút b ắ t c ó c Lăng Vân. Bây giờ hắn đang bị gi a m giữ trong mật thất nhà ta. Hắn không h ậ n ta đã là chuyện vô lý rồi, còn có thể thích ta được sao?