Chương 113. Cầu hôn

Black Caramel
Nguồn: tamlinh247.org
Lâm Cảnh Thần mặc một bộ Âu phục màu xám đậm, chất liệu cao cấp toát lên sự sang trọng, đĩnh đạc. Khi Hàn Tuyết còn chưa hết ngạc nhiên thì anh đã đến trước mặt cô, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp, ánh mắt đầy yêu thương.     "Hôm nay em đẹp quá."     Lâm Cảnh Thần vừa dứt lời đột nhiên xung quanh tối om, điện của khu vực sảnh tiệc bị ngắt toàn bộ. Trong phút chốc hình ảnh Lâm Cảnh Thần như biến mất trong màn đêm. Hàn Tuyết chưa kịp thích nghi với bóng đêm, cô liền đưa tay ra trước theo phản xạ tìm Cảnh Thần nhưng không sờ thấy anh. Không lâu sau ánh sáng bùng lên, khắp sảnh tiệc lúc này đã được phủ đầy hoa tươi rực rỡ. Màn hình trên sân khấu được chiếu lên hình ảnh của Hàn Tuyết. Hình chụp lúc Hàn Tuyết suy tư làm việc , có hình chỉ là bóng lưng của cô đi dạo dưới hàng cây, hình khi Hàn Tuyết lên báo cáo tốt nghiệp ... từng khoảnh khắc trong cuộc sống của Hàn Tuyết đã được Lâm Cảnh Thần âm thầm ghi lại.     Khi Hàn Tuyết đang chìm đắm trong những tấm hình được chiếu lên, gương mặt đã ửng hồng lên từ khi nào. Lâm Cảnh Thần quỳ xuống, rút từ trong túi áo vest ra một cái hộp nhỏ đưa lên, giọng rất trầm ấm.     "Hàn Tuyết, em đồng ý gả cho anh nhé?"     Những giọt nước mắt nóng hổi chợt trào ra từ khóe mắt Hàn Tuyết. Nhưng trên môi cô lại là nụ cười hạnh phúc, nhanh chóng đáp lại.     "Em đồng ý."     Lâm Cảnh Thần nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn hôn lên một cái rồi đeo nhẫn vào cho Hàn Tuyết. Chiếc nhẫn cầu hôn được đính một viên kim cương hồng quý hiếm, khi đeo vào ngón tay của Hàn Tuyết trở nên rất nổi bật , chói mắt. Anh đứng lên hôn nhẹ môi cô. Không khí trầm lắng một chút rồi vỡ òa bởi những tiếng vỗ tay. Bong bóng trên trần nhà nổ vang, những cánh hoa bay đầy trên không trung. "Nhất định ông sẽ đến dự hôn lễ của cháu."