Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen
Chương 73. Chúng ta sẽ sống tốt.
Trong phòng VIP của sòng bạc
Hàn Tuyết ngồi trên ghế sô pha , tay chống cằm nhìn mấy tên đàn em đang xếp hàng trước mặt. Tưởng Kiều, Lục Tây, Địch Vũ đứng phía sau cô.
"Xin lỗi ... tiểu thư ... là chúng tôi không ... có mắt." Một tên lắp bắp.
Ngô Lạc không chờ Hàn Tuyết lên tiếng, liền rút súng ra bắn một phát vào chân một tên. Hắn gục xuống sàn nhà, ôm chân đau đớn, dòng máu đỏ tươi dần lan ra.
"Được rồi chú Ngô, dù sao do cháu ít khi về đây, bọn họ không biết cũng không có gì ngạc nhiên. Không cần phải phí đạn." Lúc này Hàn Tuyết mới chịu nói.
Ngô Lạc liếc mắt, mấy tên còn lại vội vàng lôi gã bị bắn ra ngoài. Ông lấy lại dáng vẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng hỏi cô.
"Sao cháu lại về bất ngờ vậy? Không gọi cho chú trước một tiếng."
"Thời gian này rảnh rỗi một chút nên cháu dẫn bạn về Đế Đô cho biết. Đi ngang qua sòng bạc này định vào chơi thì bị bọn họ khó dễ như chú thấy rồi đó." Hàn Tuyết nở một cười sâu xa.
Hàn Tuyết không nói nhiều nữa, cô đứng dậy rời đi.
"Chuyện lần trước cám ơn chú Ngô. Cháu đi đây."
"Cháu và bạn thích chơi ở đâu để chú sai người đưa đi. Trong Bang có nhiều người mới gia nhập sẽ không biết cháu. Chú cho người dẫn đi giới thiệu cháu với bọn chúng luôn, để không phải mắc sai lầm như lúc nãy." Ngô Lạc cùng theo Hàn Tuyết ra ngoài.
"Không cần thiết đâu chú Ngô. Cháu đi mua sắm với Kiều một lát rồi về thôi. Chú cứ lo việc đi, không cần bận tâm cháu." Hàn Tuyết nói rồi nhanh chóng bước lên xe.