Chương 88. Lâm tổng có hối hận không?

Black Caramel
Nguồn: tamlinh247.org
Sau khi dùng xong bữa tối đã khá muộn, Hàn Tuyết chào tạm biệt hai vợ chồng Hàn Kiệt để ra về. Hàn Trí Hạo kiên quyết lái xe đưa cô về biệt thự.     "Trễ như thế này anh mà để em đi một mình chắc chắn Cảnh Thần không cho anh sống yên ổn đâu."     Thời gian Trí Minh ở Nam Thành làm việc khá lâu nên có mua xe để thuận tiện đi lại. Trí Hạo lái xe của Trí Minh đến, cẩn thận mở cửa cho Hàn Tuyết ngồi lên. Cảnh này vô tình lọt vào mắt của Cố Giai Ý. Bị Cố Sơn lôi đi khỏi bữa tiệc, cô ta vẫn còn ấm ức, đang đứng trước khách sạn chờ xe đến đón thì thấy Hàn Tuyết tươi cười lên xe cùng một người đàn ông lạ. Ánh mắt Cố Giai Ý lóe lên, không bỏ lỡ cơ hội, liền rút điện thoại ra chụp hình lại rồi nhếch môi cười, để xem lần này Cảnh Thần còn bênh vực ả trợ lý đó được nữa không.     Trên xe, Hàn Trí Hạo vừa lái vừa quan sát thái độ của Hàn Tuyết, anh lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.     "Trong Hắc Bang xảy ra chuyện phải không?" Lần trước Hàn Tuyết hỏi mượn lực lượng của Trí Hạo đã khiến anh nghi ngờ.     "Vẫn còn trong khả năng em giải quyết được. Anh cả đừng lo. Hỏi đến anh chỉ là phương án dự phòng, trừ khi đường cùng ... anh đừng nói cho cậu mợ biết, em không muốn họ thêm lo lắng." Hàn Tuyết lơ đãng nhìn ra cửa sổ.     "Được, chỉ cần em luôn nhớ là có anh cả. Anh sẽ không để em gặp nguy hiểm."     Xe của Trí Hạo vừa đến biệt thự thì xe của Lâm Cảnh Thần cũng vừa về. Anh thấy Hàn Tuyết liền bước đến ôm lấy cô vào lòng. Hàn Tuyết cảm nhận dường như Cảnh Thần có tâm trạng.     "Anh uống rượu?"     "Ừ, chỉ uống một chút xã giao thôi." Anh vùi mặt vào tóc cô, hít lấy mùi hương quen thuộc. "Cám ơn cô lúc nãy đã ra tay giúp đỡ."     "Không có gì, lần sau chú ý cẩn thận một chút." Hàn Tuyết mỉm cười chào cô ta rồi đi đến bên Hồ Minh Nguyệt.     Bà nhìn Hàn Tuyết đầy tự hào, không giấu cảm xúc mà thốt lên.    "Thật ra Đông Trấn đã nuôi nấng con rất tốt. Chỉ tiếc là chúng ta hai bên đen trắng khác nhau, lại khiến con ở giữa khó xử."     "Đối với con, mọi người đều là người thân, không có gì phải khó xử." Cô nắm lấy tay Minh Nguyệt dẫn bà vào bên trong.