Chương 89. Bữa tiệc
Tại tập đoàn Thần Không
Cố Giai Ý ăn vận xinh đẹp, trang điểm tinh tế bước vào phòng làm việc của Lâm Cảnh Thần. Cô ta liền nở nụ cười ngọt ngào.
"Cảnh Thần, chuyện hôm qua rất xin lỗi vì khiến anh khó xử. Ba em nóng tính lại lo cho em nên mới như vậy."
Anh đặt cây viết máy đang ký dở lên bàn, ngước lên nhìn Cố Giai Ý, ánh mắt không chút gợn sóng, cất lên chất giọng trầm trầm.
"Không có gì khó xử cả, chuyện cần nói thẳng thì phải nói thôi. Nếu không còn việc gì nữa thì em về đi. Tôi đang rất bận."
Cố Giai Ý mắt ngân ngấn nước , giọng run run.
"Cảnh Thần, thật sự giữa chúng ta không còn chút hy vọng nào nữa sao?"
"Giữa chúng ta chưa bao giờ có chuyện gì thì lấy đâu ra hy vọng?" Anh đưa đôi mắt sắc bén nhìn cô gái trước mặt.
"Vậy chẳng lẽ anh với người kia có hy vọng? Anh có biết lúc không có anh cô ta đã đến bên cạnh người đàn ông khác?" Cố Giai Ý nhất quyết không chịu thua, cô lấy điện thoại mở lên tấm hình chụp được đưa qua cho Cảnh Thần xem.
Anh liếc qua tấm hình , khóe môi khẽ nhếch lên. Đương nhiên Lâm Cảnh Thần thừa biết người trong hình là Hàn Tuyết và Hàn Trí Hạo.
"Còn gì nữa không?" Anh tiếp tục tập trung vào tài liệu trên bàn.
"Cô ... cô ta đã cho anh trúng bùa mê thuốc lú gì vậy? Đến nước này anh vẫn bênh vực cô ta được sao?" Cố Giai Ý sững sờ, với hiểu biết của cô ta về Lâm Cảnh Thần, làm sao anh có thể thản nhiên để người khác lừa dối mình được.
"Đây là cháu gái của tôi, Hàn Tuyết. Nhưng không khác gì con gái ruột của chúng tôi. Nó là đứa cháu gái duy nhất của Hàn gia."
Cha mẹ Trịnh nghe liền hiểu vị thiếu tướng này đang cố ý nhấn mạnh sự quan trọng của Hàn Tuyết. Mẹ Trịnh khéo léo, nắm tay Hàn Tuyết tươi cười.
"Đúng là con gái của Hàn gia, dung mạo lẫn khí chất đều xuất chúng. Vừa hay con gái chúng ta tầm tuổi con. Nào để bác dẫn cháu đến giới thiệu với nó. Nói chuyện với mấy người đàn ông này chán lắm."