Kinh nguyệt của tôi và chị đều rơi vào ngày mùng bảy hàng tháng.
Chỉ còn hai ngày nữa.
Nhưng trước đó, lại xảy ra một chuyện ngoài dự đoán.
“Bà nó, sao bà lại có kinh nguyệt? Chẳng phải bà vẫn luôn uống Tán Chỉ Kinh sao?”
Tán chỉ kinh: loại th/uốc c/ắt kinh nguyệt
Bố cầm một dải vải thấm đầy m/áu, vẻ mặt không thể tin nổi, chất vấn mẹ.
Chị còn lo lắng hơn cả bố, túm ch/ặt vai mẹ, lắc mạnh, bắt bà phải nói rõ ràng.
Mẹ nước mắt lưng tròng, chỉ không ngừng lắc đầu, nói không phải.
Tôi không thể chịu nổi cảnh này, bước tới kéo chị ra khỏi mẹ, khi ấy chị đã gần như mất hết lý trí.
Nhưng hành động đó lại khiến chị càng thêm đi/ên tiết, lập tức dồn mọi nghi ngờ lên tôi.
Khi tôi bị chị nắm tóc, giáng cho một cái t/át, cuối cùng mẹ cũng mở miệng:
“Dừng tay đi, chuyện này không liên quan đến Dung Hoa.”
Nghe xong, nước mắt chị ngay lập tức tuôn rơi:
“Mẹ, con có thể hiểu được việc Dung Hoa muốn giành Phúc Nương với con, nhưng ngay cả mẹ cũng...”
Mẹ thở dài, kéo tay chị qua, giọng nói đầy nặng nề mà dịu dàng:
“Đứa ngốc, tất cả những điều này… mẹ đều làm vì con.”