Rể Quý Vô Địch

Qủy Thượng Thân
Cập nhật:

Sóng gió ép mua dược liệu, cuối cùng chấm dứt bằng việc một đám người Cổ Văn Tĩnh chuyển gạch. Bạch Vũ cũng không bận tâm vào chuyện này nữa, anh một bên tập trung vào tiến trình sửa chữa, một bên bớt thời gian chữa bệnh cho Chương Đại Cường. Sau vài đợt trị liệu, Chương Đại Cường khôi phục khả năng sinh dục, vì vậy ông ta càng thêm mang ơn Bạch Vũ. Tôn Bất Phàm cũng tích cực khám bệnh. Qua một đợt chỉ dẫn của Bạch Vũ, y thuật Tôn Bất Phàm tiến bộ không ít, có thể độc lập một mình ứng phó với người bệnh lân cận. Anh ta vô cùng nhiệt tình với Bạch Vũ, mở miệng là kêu một tiếng sư tổ, còn thỉnh thoảng bưng trà rót nước. Người ngay cả ông nội và Công Tôn Uyên đều muốn bái sư, Tôn Bất Phàm đương nhiên hiểu giá trị của Bạch Vũ. Bạch Vũ dạy anh ta một ít kinh nghiệm, còn khám chữa mấy chục bệnh nhân làm mẫu, khiến Tôn Bất Phàm học được nhiều thứ. Khi anh ta khám xong người bệnh cuối cùng, lúc chuẩn bị đi ăn cơm thì thấy Lưu Phú Quý chạy đến: “Anh Vũ, Dược phẩm Bách Hoa xảy ra chuyện rồi... Không lâu sau, Tiền Mạnh Hải và Thẩm Đào cũng xuất hiện. Bạch Vũ đón ba người vào hậu viện còn chưa lắp đặt nội thất, còn rót một bình bàng đại hải cho bọn họ trừ hỏa: “Sao sắc mặt mấy người khó coi vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Lưu Phú Quý phịch một tiếng quỳ xuống: “Anh Vũ, tôi có lỗi với anh.” Bạch Vũ vội vàng đỡ anh ta lên: “Đến cùng đã xảy ra việc gì?” “Việc này không liên quan đến Phú Quý, là do chị dùng sai người. Thẩm Đào vẫn đoan trang thanh lịch như trước cười khổ một tiếng: “Sau khi Dược phẩm Bách Hoa sa thải Từ Hinh, cô ta bán toàn bộ tư liệu mua bán cho đối thủ cạnh tranh” “Mấy người trong ngành vì vậy điều chỉnh chiến lược giá, dồn phấn làm đẹp Bách Hoa chủ yếu của chúng ta đến một mức lúng túng” “Đương nhiên, điều này vẫn không phải chí mạng.” “Làm người ta giận nhất là, trước kia Từ Hinh còn thông đồng với cán bộ nồng cốt của bộ phận nghiên cứu phát triển, từ trong tay người đó lấy bí phương cung đình lúc chị mua giá cao ban đầu. Thẩm Đào nhìn Bạch Vũ: "Bây giờ Dược phẩm Bách Hoa có ba sản phẩm, làm đẹp, dưỡng sinh, trị sẹo, đều bị Từ Hinh qua tay bán cho Dược liệu Phách Vương” Tiền Mạnh Hải bổ sung một câu: “Dược liệu Phách Vương là đối thủ lớn nhất ngang giá với chúng ta, người phụ trách Trần Lệ Dương là con trai của Trần Quang Vinh của ngân hàng Bao Hải.” “Trần Lệ Dương vẫn muốn chiếm lấy chúng ta, nhưng mỗi lần đều bị chị em áp đến sát sao.” “Anh ta đã từng âm thầm tính toán Dược phẩm Bách Hoa, sau khi bị anh nhìn thấu cảnh cáo mới an ổn một chút. “Thật không ngờ, lần này anh ta thông qua Từ Hinh trực tiếp rút củi dưới đáy nồi” Trong mắt anh ta sáng lên một chút: “Chị em vạch ra một chút quá trình, thấy rằng anh ta đã sớm trăm phương ngàn kế muốn trộm bí phương” Bạch Vũ nhớ lấy cái tên: “Trần Lệ Dương.” Thẩm Đào nhìn về phía Bạch Vũ: “Nghe đồn Dược liệu Phách Vương đang tăng ca sản xuất, còn chuẩn bị bán với nửa giá, muốn làm chúng ta sụp đổ trong lần này “Mặc dù Ngân hàng Bách Hoa có thể hoạt động, cũng có thể đi tố tụng, nhưng nếu như Dược phẩm Bách Hoa không có sản phẩm mới đột phá, quý sau nhất định sẽ đại thương nguyên khí “Không chỉ sản phẩm không bán được, khách hàng cũng sẽ bị Dược liệu Phách Vương cướp đi. Tiền Mạnh Hải cười một tiếng: "Chị em vì vậy mà phiền não, cơm cũng không nuốt nổi, cô ấy nói rất có lỗi với em, giao một cục diện rối rắm cho em. Anh ta và Thẩm Đào không thiếu chút tiền ấy, nhưng lại không muốn thua cơn tức này, ân oán nhiều năm, đương nhiên Tiền Mạnh Hải không hy vọng nhìn thấy Trần Lệ Dương chèn ép vợ mình. Bạch Vũ hơi nheo mắt lại: “Xem ra em vẫn là quá nhân từ “Anh Vũ, em đi tìm Từ Hinh, em đào ba thước đất cũng phải bắt cô ta đến cho mọi người một cái công lý” Lưu Phú Quý vọt dậy: “Chỉ cần bắt được cô ta, chúng ta đã có nhân chứng, có thể dừng sản xuất của Dược liệu Phách Vương” Bạch Vũ lắc đầu: “Cô ta cầm tiền, khẳng định đã sớm chạy xa, hơn nữa việc này không cần cậu đi làm, tôi cho Thẩm Vân Phong hỗ trợ là được. “Hơn nữa, cho dù Dược liệu Phách Vương không thể sản xuất, vậy thì cũng có thể tiết lộ ra cho xưởng nhỏ bên ngoài, sau đó ở bên hông chọc cho chúng ta một đao” Anh bưng tách trà lên uống: “Bây giờ điều tôi muốn biết chính là, làm thế nào mới có thể giải quyết nguy cơ, cứu vãn Dược phẩm Bách Hoa?” Mặc dù công ty này là được tặng, nhưng cũng là sản nghiệp của mình, Bạch Vũ cũng không muốn còn chưa ngồi ấm chỗ tổng giám đốc đã phải đóng cửa. “Một là Dược liệu Phách Vương đình chỉ sản xuất, tiêu hủy bí phương, đồng thời thuê đội ngũ pháp lý theo dõi cả thị trường, nghiêm khắc xử lý vào các xưởng nhỏ đạo nhái. Ngón tay Thẩm Đào ma sát tách trà: “Nhưng con đường này gần như là bất khả thi, Trần Lệ Dương sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, thời gian tinh lực của chúng ta cũng không cho phép.” “Hai là quý sau, toàn bộ sản phẩm ban đầu đều hạ giá, thay bằng sản phẩm càng có hiệu quả cao hơn, khiến kế hoạch của đối thủ thất bại, còn bị thiệt hại lớn. “Mặc dù hiệu quả của sản phẩm làm đẹp hiện tại là trẻ hơn ba tuổi, chỉ cần chúng ta thay bằng trẻ hơn năm tuổi, có thể thay đổi tình cảnh khó trong tương lai của công ty. “Con đường thứ hai này nhìn đơn giản, nhưng mà rất khó” “Nghiên cứu phát triển căn bản không kịp nữa, mua bí phương cổ càng thêm khó, ai lại tặng gà đẻ trứng vàng cho chúng ta?” “Lúc đầu có thể lấy được ba bí phương, thuần túy là một lần bất ngờ” Cô ta rất đau đầu: “Cũng có thể đẩy sản phẩm cho đại lý nước ngoài, nhưng này thật sự là như làm công cho người ta, yêu cần của bọn họ đều là lợi nhuận một lời chín “Sản phẩm mới?" Bạch Vũ như có suy nghĩ: “Làm đẹp? Dưỡng sinh? Trừ sẹo?” “Đúng thế, tùy tiện một sản phẩm mới, chỉ cần hiệu quả thắng sản phẩm trước kia, Dược phẩm Bách Hoa có thể sống sót vượt qua được. Thẩm Đào nhấc đôi chân thon dài lên: “Đáng tiếc nó không thể nào lên đơn như bốc thuốc, nếu không em có thể trực tiếp kê vài đơn. “Kê đơn thuốc?” Bạch Vũ nheo mắt lại, đột nhiên linh quang lóe lên. “Có lẽ em thật sự có thể kê được một cái... Anh đột nhiên nghĩ đến, trong đầu óc mênh mông, có không ít phương thuốc cổ, ngoại trừ chữa bệnh, nói không chừng còn có làm đẹp. Nghĩ đến đây, Bạch Vũ nhanh chóng tìm kiếm trong đầu, rất nhanh, ánh mắt sáng lên. “Phú Quý, cho tôi một cây bút. Bạch Vũ phất tay bảo Lưu Phú Quý lấy một cây viết, tiếp đó kéo một tờ giấy sang vèo vèo vèo viết xuống. Rất nhanh, một bí phương làm đẹp viết ra, Bạch Vũ nghĩ một lúc, lại thêm tên của bí phương: Tu Hoa. “Chị, đây là một bí phương làm đẹp, chị lấy về cho bộ phận nghiên cứu phát triển nhìn xem Bạch Vũ đưa bí phương vào trong tay Thẩm Đào: “Nó hiệu quả hơn tất cả sản phẩm làm đẹp trên thị trường hiện nay, so với trẻ ba tuổi của công ty tốt hơn không ít. Nhìn bí phương, Tiền Mạnh Hải cười cười, mặc dù y thuật của Bạch Vũ không tệ, nhưng Tiền Mạnh Hải không hề cảm thấy anh có thành tựu về trên mặt bí phương. Không trong nghề không hiểu nghề, làm đẹp càng thế, bên trong nước rất sâu! Nhưng lời này, Tiền Mạnh Hải không thể nói quá rõ. Anh hơi chút uyển chuyển mở miệng: “Quét sạch những sản phẩm trên thị trường?” Bạch Vũ nhẹ nhàng gật đầu: "Có thể trẻ hơn mười tuổi.” Trẻ mười tuổi? Tiền Mạnh Hải nghe vậy cười khổ một tiếng, nghe thấy câu ngày, thì chỉ cảm thấy bí phương hoàn toàn không đáng tin. Bí phương cung đình trẻ ba tuổi, đã là trận bảo trần thế, trẻ mười tuổi, đó là sản phẩm thần tiên, trên thị trường căn bản chưa từng nhìn thấy. “Tu Hoa? Tên không tệ... Thẩm Đào cũng nao nao, sau đó không cho là đúng cười cười. Cô ta có chung suy nghĩ với chồng mình, cảm thấy Bạch Vũ đang nói linh tinh. Sản phẩm cao cấp nhất của nước ngoài, chẳng qua cũng chỉ có hiệu quả trẻ sáu tuổi, Bạch Vũ lại nói Tu Hoa có thể trẻ mười tuổi, mức độ cũng quá lớn rồi. Thẩm Đào ít nhiều có chút thất vọng, lần này đến tìm Bạch Vũ thương lượng, là muốn anh dùng quan hệ của nhà họ Hàn, không ngờ anh lại lấy một bí phương ra qua loa với mình. Cô gấp giấy lại thuận tay cho vào túi...