Rể Quý Vô Địch
Ba giờ chiều, Dược phẩm Bách Hoa, trong phòng họp đa chức năng, không khí rất nặng nề.
Mười lăm nhân viên chủ chốt ngồi trên ghế, nghị luận ầm ĩ, gương mặt mang theo nét bi quan.
Bí phương quan trọng của công ty bị người tiết lộ, nghĩa là công ty lâm nguy cơ giải thể, nhưng một đống người đã bàn bạc hơn nửa ngày vẫn không có phương án tốt.
Thẩm Đào hai tay khoanh trước ngực dựa vào ghế xoay, ánh mắt quét qua tất cả mọi người, sau đó mở miệng, giọng điệu lạnh như băng:
“Đều câm rồi sao? Có thể đưa ra phương án giải quyết hay không?”
“Chỉ cần có thể hóa giải nguy cơ, tôi trọng thưởng ba tỷ, hóa giải không được mọi người đều chuẩn bị cút thôi.
Mặc dù công ty này không phải sản nghiệp quan trọng, nhưng Thẩm Đào vẫn không muốn mang ám ảnh thất bại, cô ta dù thế nào cũng sẽ không để Trần Lệ Dương giẫm lên trên đầu.
Tất cả mọi người trong phòng họp đều thấy cả người phát lạnh, nghĩ đứng lại không dám đứng lên nói chuyện.
Thẩm Đào thất vọng đảo mắt nhìn qua hơn mười người nòng cốt, sau đó nhìn về phía cố vấn sản phẩm của công ty, nhân vật cấp quốc bảo, nguyên lão đan dược Dược Thắng Hàn.
Dược Thắng Hàn là một trong Tam vương Trung Hải, nổi danh cùng với Tôn thánh thủ và Công Tôn Uyên, giỏi về đan dược trị bệnh, còn thường thường lấy độc trị độc, cho nên được xưng là Dược Vương.
Với địa vị giang hồ của ông ta, một năm tùy tiện khám chữa cho mấy người quan lại quyền quý cũng có thể hưởng vinh hoa phú quý cả đời ăn ngon mặc đẹp, sở dĩ đảm nhiệm cố vấn trong Dược phẩm Bách Hoa, toàn là vì thiếu nhân tình của người ta.
Cho nên địa vị của ông ta ở Dược phẩm Bách Hoa cũng vô cùng siêu việt.
Thẩm Đào cung kính hỏi: “Dược Lão, ông có biện pháp gì không?”
“Thẩm tổng, bây giờ thật sự không có cách nào, hoặc là Dược liệu Phách Vương xé bỏ bí phương, hoặc là chúng ta tìm được bí phương có thể thay thế”
Dược Thắng Hàn bình thường không tham gia vào cuộc họp công ty, chỉ là ngẫu nhiên kiểm tra thành phần điều chế và hiệu quả, nhưng lần này chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của công ty, ông ta không thể không đến.
Dù sao hàng năm cũng lấy không ít hoa hồng công ty chia.
“Nhưng hai con đường này đều đi không được, phía Phách Vương thì đừng nói nữa”
“Tôi hỏi qua các đồng nghiệp trong ngoài nước, với quan hệ mạng lưới của tôi và ba trăm tỷ mua bí phương làm đẹp, nhưng một bí phương hơn sản phẩm ban đầu đều không
Có."
“Tôi lật khắp sách cổ cũng không tìm được cái phù hợp.
Dược Thắng Hàn mang chút áy náy nói:
“Chúng ta bây giờ chỉ có thể chuẩn bị trường hợp xấu nhất, dừng sản xuất, toàn lực thanh lý hàng tồn kho, tích góp một chút tài chính, đông sơn tái khởi.
Những người còn lại đều gật đầu.
“Nếu như chúng ta không kịp thời dừng tổn thất lại, vậy thì đợi Phách Vương sản xuất lượng lớn sản phẩm ra, sản phẩm chúng ta càng lỗ nhiều hơn.
“Dược liệu Phách Vương tiết kiệm được chi phí nghiên cứu phát triển với cách trộm mất bí phương của chúng tôi, giá cả có thể áp xuống vô cùng thấp, dưới tình huống hiệu quả ngang nhau, chúng ta không so về giá được.”
Đôi mắt Dược Thắng Hàn sắc bén nhìn Thẩm Đào: “Thẩm tổng, chúng ta tránh mũi nhọn trước đi.
“Cô yên tâm, tôi đang nghiên cứu một loại thuốc xóa sẹo, lâu nhất ba tháng có thể có được số liệu các hạng mục.
“Nó hiệu quả hơn các sản phẩm trên thị trường hai bền, đến lúc đó tôi giao phương thuốc cho Dược phẩm Bách Hoa, cô có thể xoay người một cú đẹp.
Đây cũng xem như là ông ta trả lại nhân tình cho nhà họ Tiền rồi.
Một đám nòng cốt nghe vậy hai mắt sáng lên, có lời nói này của Dược Thắng Hàn, tương lai bọn họ còn có cơ hội.
Tâm trạng của Thẩm Đào cũng thả lỏng một chút, đây có lẽ là biện pháp tốt nhất rồi, nhưng tưởng tượng đến sắc mặt đắc ý của Trần Lệ Dương, cô lại có chút không cam lòng.
Tên khốn này, dây dưa với mình ba năm vào thời đại học, còn đẩy mình xuống sông làm mất đi khả năng sinh sản, Thẩm Đào dù thế nào cũng không muốn nhìn thấy người đó
tươi cười.
Nếu không thì trực tiếp xin Hàn Quốc Hoa cứu giúp, mời ông ta liên thủ đè Trần Lệ Dương xuống? Nhưng với chút chuyện nhỏ này lại phải nhờ Hàn Quốc Hoa ra mặt, không khỏi lãng phí quá.
Về phần dùng quan hệ của ông cụ Tiền, Thẩm Đào bỏ qua suy nghĩ đó, trước khi mang thai, cô ta và Tiền Mạnh Hải cũng không dám quấy rầy ông ấy.
Nếu không sẽ bị mắng cho chết dở.
Chẳng lẽ thực sự phải buông tay?
Thẩm Đào bực bội nâng chung trà lên uống một ngụm nước, còn thuận tay lấy khăn tay ra lau khóe miệng.
“Đừng động —”
Đúng lúc này, Dược Thắng Hàn gào lên một tiếng: “Không được động.
Ông ra đứng bật dậy khỏi ghế, vọt đến trước mặt Thẩm Đào, ông ta vừa rồi lờ mờ thấy được mấy hàng chữ cách điều chế, mấu chốt là cách điều chế này hình như thật sự có tác dụng làm đẹp.
Dược Lão không quan tâm đến phản ứng của tất cả mọi người, hai tay run rẩy cầm lấy tờ giấy trong tay Thẩm Đào, sau đó chậm rãi mở ra xem kỹ.
Thẩm Đào khẽ giật mình, lúc này mới phát hiện, bản thân không lưu ý, tiện tay lấy tờ giấy Bạch Vũ viết phương thuốc ra lau.
Cô ta vội vàng mở miệng: “Dược Lão..”
“Đừng nói chuyện.
Dược Thắng Hàn chặn lại câu nói của Thẩm Đào, trừng to mắt nhìn từng chữ, càng nhìn, con mắt lại càng sáng, cả người càng kích động.
Đến sau đó, đôi tay của ông ta cũng run rẩy lên, kích động mà rống lên:
“Đây là bí phương Tu Hoa, đây là bí phương Tu Hoa”
“Trời ạ, trời ạ, không ngờ, lúc tôi còn sống, còn có thể tận mắt nhìn thấy bí phương mà Dương Quý Phi sử dụng.
“Chết cũng không tiếc, chết cũng không tiếc mà.”
Dược Thắng Hàn giật nảy mình, thiếu chút nữa ngất đi, làm cho mấy người Thẩm Đào khiếp sợ không thôi.
“Thẩm tổng, bí phương này, cô lấy từ đâu?”
“Tôi muốn gặp người viết ra phương thuốc này, người này thật sự quá lợi hại rồi, người đó thậm chí còn có bí phương Tu Hoa đầy đủ”
“Phải biết rằng, sách cổ hoàn chỉnh nhất cũng chẳng qua là bản ghi chép một phần mười của bí phương Tu Hoa.
“Thẩm tổng, nói cho tôi biết người này, tôi quỳ xuống với cô, tôi lại làm công miễn phí ba năm cho cô..
Nghe được những lời này, trong đầu mười lăm người nòng cốt đều vang lên một tiếng Ong lớn.
Sau đó, bọn họ cũng ngơ rồi! Hoàn hoàn toàn toàn ngơ rồi!
Ai cũng không ngờ được, tờ giấy Thẩm Đào lấy ra lau miệng, thế mà lại là bí phương Tu Hoa có giá trị liên thành.
Bọn họ đều là nòng cốt nghiên cứu phát triển, đương nhiên biết rõ giá trị của bí phương Tu Hoa.
Tứ đại mỹ nhân cổ đại sở dĩ là mỹ nhân, ngoại trừ bản thân so với người bình thường đẹp hơn, thì còn có bí phương bảo trì mỹ mạo lâu dài.
Tùy tiện một bí phương làm đẹp chuyên dụng của một mỹ nhân, đều có thể nhấc lên một trận sóng gió thời hiện đại.
Mà bí phương của Dương Quý Phi, lúc này ở ngay trong tay Thẩm Đào.
Mời vừa rồi còn cùng đường hết cứu, trong nháy mắt lại đón được tiền đồ sáng lạn, xảy ra chuyện kỳ tích như vậy, nói ra ai tin được chứ?
Thẩm Đào cũng ngơ rồi, nhìn phương thuốc trong tay Dược Thắng Hàn, khó mà tin được:
“Dược Lão, tờ giấy thật sự là bí phương làm đẹp? Chuyên dụng của Dương Quý Phi?”
Dược Thắng Hàn sững sờ: “Thẩm tổng không biết à?”
“Cái này là em trai tôi ghi cho tôi, nói là bí phương làm đẹp, sau khi sử dụng có thể trẻ hơn mười tuổi.
Gương mặt Thẩm Đào rất ngượng ngùng, cảm thấy vô cùng áy náy với Bạch Vũ:
“Tôi cho là cậu ấy nói đùa, không ngờ là bí phương Tu Hoa.
Giọng điệu của cô ta vẫn nghi vấn: “Nó thật sự có tác dụng?”
“Vô trị!”
Dược Lão không chút khách khí răn dạy Thẩm Đào:
“Tôi dám lấy tính mạng và danh dự đảm bảo, cách điều chế Tu Hoa này có thể đánh bại toàn bộ sản phẩm làm đẹp trên thị trường.”
“Nó hiệu quả gấp mười lần sản phẩm vốn có của chúng ta.
“Phách Vương gì đó, An Mỹ gì đó, Địch Phù gì đó, có một cái diệt một cái, có hai cái thì diệt cả đôi.”
“Nhiều nhất một năm, Dược phẩm Bách Hoa có thể chiếm hết thị trường làm đẹp”
“Cái bánh trăm nghìn tỷ, chúng ta muốn ăn bao nhiêu thì có thể ăn bấy nhiêu”
Nghe như thế, toàn bộ xôn xao, sau đó kêu lên, ánh mắt Thẩm Đào cũng tỏa sáng. “Nhưng mà.”
Lời nói của Dược Lão xoay chuyển:
“Phương thuốc này bị Thẩm tổng lau đi một phần, có một vị thuốc hoàn toàn mất rồi..
Gò má Thẩm Ðào nóng lên cúi đầu...