Sa Lưới

Chiêm Hỉ
Cập nhật:

Chương 12. Dâm phụ

Ban đêm nhiệt độ giảm mạnh, sương xuống đậu trên những tán lá cây đọng thành hạt nhỏ xuống. Ở đây còn xuất hiện đom đóm bay lượn tựa như vì sao nhỏ trên bầu trời. Ngọn đèn bên dưới ánh sáng vừa đủ soi rọi người phụ nữ đứng bên cạnh cái giếng sau dãy nhà tập thể. Hướng Hiểu Oánh run cập cập ngồi trên miệng giếng, hàm răng va vào nhau đi trống bỏ, từng lỗ chân lông đều giãn nở đến kỳ cục. Chị ta liếc nhìn cánh cửa sổ nhỏ xíu phía sau phòng Trình Sầm, môi lạnh đến thâm tím, hai tay chà xát muốn ủ ấm. Đến khi nghe tiếng bước chân từ đằng xa, chị ta mừng gỡ ngồi dậy kéo nước từ giếng lên xối lên người. Nước làm ướt cái áo dài mỏng vừa phủ qua mông, lờ mờ có thể thấy được quần lót chữ T màu đen gợi cảm, đầu ti nhô ra in lên áo. Hướng Hiểu Oánh cố tình khom người, cặp mông căng tròn vểnh lên, nhìn kĩ có thể thấy được vài sợi lông ở khu vực tam giác chỉa ra. Người phía sau thấp giọng chửi một tiếng, đi qua đè sóng lưng chị ta xuống làm cặp mông bóng bẩy càng vểnh cao, quần lót chữ T không che được khu vực bí ẩn làm hơn một nửa âm hạch lộ ra. Hướng Hiểu Oánh cười khúc khích lắc mông cạ lên đũng quần căng trướng của người phía sau, tiếng rên rỉ nhỏ tràn ra. Người phía sau nhìn đến đỏ mắt, vói tay vạch quần lót chữ T moi lộng trực tiếp đâm thẳng vào hang động ướt át. Hướng Hiểu Oánh rên lên một tiếng dài, phối hợp nâng mông để ngón tay thọt vào càng dễ dàng. Dương Thắng thấp giọng chửi một tiếng, dương vật trong đũng quần ngóc đầu dậy kêu gào. Anh ta chửi một tiếng dâm phụ, móc dương vật cứng ngắc ra cạ lên vài cái rồi trực tiếng đâm vào. Tiếng “ọt” vang lên đồng thời cùng tiếng thoã mãn. Dương Thắng bóp eo chị ta gằn giọng “Hướng Hiểu Oánh, em quả thật là dâm phụ”. Hướng Hiểu Oánh kinh hoảng, xoay người lại nhìn Dương Thắng “Sao lại là anh?”. Dương Thắng “Em muốn là ai, cố tình mặc như vậy dụ dỗ ai?”. Chị ta gắt lên “Liên quan gì đến anh, buông tôi ra”. Hướng Hiểu Oánh muốn rời đi, giãy giụa hai chân làm dương vật tuột ra một đoạn. Bị kích thích gân xanh trên trán nổi lên, Dương Thắng đè chặt chị ta đẩy hông đâm thẳng vào đến tận cùng. Dương Thắng chửi tục “Mẹ nó, chưa gì đã ướt thành như vậy. Quả nhiên là dâm phụ, hôm nay không chơi chết em tôi không tên Dương Thắng”. Hướng Hiểu Oánh bị chịch tràn ra tiếng rên rỉ, không được bao lâu liền phối hợp với dương vật bên dưới đưa đẩy. Hai tay bám chặt lấy cánh tay Dương Thắng, eo đè xuống mông vểnh cao lên. Dương Thắng hưng phấn quá mức, nhỏm eo nhấp được mấy chục cái liền trực tiếp bắn ra. Hướng Hiểu Oánh chưa cao trào, bất mãn xoay người ngồi xuống nắm lấy dương vật đang mềm oặt nhét vào miệng liếm mút. Không bao lâu dương vật lại cứng lên, Dương Thắng vỗ má chị ta ôm người lên đi về phòng. Trình Sầm ở trong phòng tắm hơn nửa giờ mới ra, dùng tay giải quyết quả thật không thoải mái bằng cái động tiêu hồn của cô. Anh lấy kem cạo râu bôi lên, cầm dao cạo râu kéo một đường dưới cằm, đường nét rắn rỏi trên khuôn mặt dần lộ ra. Tiếng rên rỉ vang dội cách một vách tường chui vào tai, Trình Sầm trầm mặc nhìn gương, thân hình nhỏ nhắn trắng trẻo của Tô Mễ lại lần nửa xuất hiện trong đầu. Dục vọng vừa rũ xuống không lâu lại tiếp tục ngẩng đầu, anh khó chịu rửa sạch mặt, tắt đèn lên giường. Làm xong hai hiệp Hướng Hiểu Oánh mệt nhoài nằm trên ngực Dương Thắng nhắm mắt, mùi tanh nồng vươn vấn khắp căn phòng chậc hẹp. Dương Thắng lấy thuốc châm lên, khói thuốc áp chế mùi tanh không ít. Hướng Hiểu Oánh nheo mắt vẽ vòng trên ngực anh ta “Sao anh biết em ở ngoài giếng?”. Dương Thắng phả khói thuốc lên không trung, bóp bộ ngực nặng trĩu đầy dấu cắn “Không biết, định ra ngoài hút thuốc thôi”. Hướng Hiểu Oánh cũng không thắc mắc nhiều, lần tay xuống dưới thủ thỉ. Dương Thắng bóp tắt điếu thuốc xoay người đè lên người Hướng Hiểu Oánh. Một giờ trước. Dương Thắng hút xong điếu thuốc định đi ngủ, Trình Sầm ở bên ngoài gõ cửa. Trình Sầm tựa lên tường, cởi một cúc áo day mạnh, hỏi “Vẫn chưa ngủ?”. Dương Thắng lấy gói thuốc trên bàn đưa qua “Vừa lên giường thì cậu gõ cửa”. Trình Sầm từ chối, hai tay đút vào túi quần “Trưa nay Lý Triển gọi cho anh không được”. Anh ta nhíu mày gãi gãi đầu “Láy xe gấp bỏ quên bộ đàm trong phòng”. Trình Sầm không tiếp tục đề tài này, bỏ lại một câu rồi về phòng. Dương Thắng đi tới cái giếng phía sau, khi thấy bóng dáng của Hướng Hiểu Oánh liền hiểu ý Trình Sầm. Hai người cùng chung chí hướng mấy năm nay, có một số chuyện không cần đào sâu cũng hiểu. Trình Sầm cho anh ta lựa chọn, anh ta có thể quay trở về phòng xem như không có chuyện gì xảy ra hoặc lựa chọn thứ hai là tình cảnh của một giờ sau. Dương Thắng để mắt đến Hướng Hiểu Oánh, Trình Sầm biết. Dương Thắng có một đời vợ, mấy năm trước đã ly hôn vì không chịu được tính chất công việc nguy hiểm không có lấy mấy ngày nghĩ phép của anh ta. Những năm nay anh ta cứ ở như vậy, khi chuyển công tác đến đây cùng Trình Sầm thì nhìn trúng Hướng Hiểu Oánh. Nhưng ngay từ đầu Hướng Hiểu Oánh chỉ để Trình Sầm lọt vào mắt, tình cảnh như vậy không ai lên tiếng xé bỏ sợi dây ràng buộc vô hình này. Trình Sầm là người trọng tình trọng nghĩa, việc anh không đụng đến Hứa Hiểu Oánh một phần là do Dương Thắng. Anh có thể mắt nhắm mắt mở xem như Hướng Hiểu Oánh là con ong bay vòng quanh mình, nhưng hôm nay chị ta công khai muốn quyến rũ anh. Mà Trình Sầm anh nhìn trúng Tô Mễ hiện tại chỉ muốn bỏ cô vào lồng kín vây lại nên không muốn tiếp tục nhắm mắt làm ngơ, anh tìm đường lui cho mình mà cũng cho Dương Thắng một cơ hội.