Sa Lưới
Chương 8. Chọc mở
Trời bên ngoài đang nắng gắt nhưng nhiệt độ trong không khí vẫn lạnh lẽo, nguồn nhiệt bên trong chiếc xe jeep đậu giữa cánh rừng thì nóng bừng bừng.
Thân xe theo mỗi tiếng hét xuất hiện dư chấn nhỏ, chim chóc bị đá động xé gió bay thẳng lên trời.
Chút ánh sáng lọt qua kẽ lá đậu trên thân xe, tiếng rên rỉ xen lẫn tiếng nức nở vang dội khắp cánh rừng.
Trình Sầm vừa hôn vừa kéo quần áo Tô Mễ xuống, đến khi trên người cô chỉ còn cái quần lót mới ôm người ra băng ghế sau.
Tô Mễ vừa khóc vừa cầu xin “Trình Sầm, anh đã nói sẽ tha cho tôi…hức”.
Trình Sầm cười cười, cắn ngực cô trở mặt “Tôi nói lúc nào?”.
Hai tay bị kéo lên đỉnh đầu, cơ thể bị đặt ngồi lên băng ghế sau. Trình Sầm kéo đôi chân trắng nõn cân đối của cô lên, môi lướt xuống đặt một nụ hôn trên mu bàn chân đang căng cứng.
Cơ thể như bị một luồng điện chạy qua, cô khóc nấc, đầu ngón chân cuộn lại. Trên quần lót màu trắng bị dâm dịch thấm ướt, hai mảnh hoa môi hiện lên.
Tô Mễ nức nở gọi tên anh “Trình Sầm, Trình Sầm…huhu”.
Giọng anh khàn đặc “Ừm, tôi đây”.
Anh kéo hai chân cô ra, làm cho vùng tam giác bí ẩn phơi bày trước mặt mình. Tô Mễ bị cái nhìn của anh dọa sợ, vùng vẫy muốn đẩy đầu anh ra. Bụng dưới bởi vì cái nhìn trực diện của người đàn ông mà co rút dữ dội, luồng nhiệt trơn ướt không ngừng phun ra.
Đôi mắt người đàn ông đậm lè, nhìn hai cánh môi bị quần lót đè ép mà liếm liếm hàm răng. Một tay cố định chân cô, cúi đầu chuẩn xác hôn lên cánh hoa cách một lớp vải.
Tiếng hôn vang dội, kích thích thính giác tột độ.
Trình Sầm không vừa lòng với vật ngăn cách, răng nanh cắn quần lót kéo ra, lực kéo mạnh đến nỗi quần lót mỏng manh bị kéo căng ôm sát mông tròn.
Nơi bí ẩn nhất của cô gái hoàn toàn bại lộ, yếu ớt, trơn bóng không có một sợi lông, cánh môi mấp máy như cầu xin anh đến chơi.
Vật bên dưới kêu gào căng trướng, Trình Sầm thấp giọng chửi một tiếng, cúi đầu mút lên cánh hoa. Ranh nanh day cắn hạt đậu nhỏ, đầu lưỡi bắt trước tầng suất ra vào của dương vật mà đâm chọc.
Tô Mễ khóc thất thanh, hai tay đẩy đầu anh ra “Bẩn…huhu, Trình Sầm, rất bẩn”.
Trình Sầm một bên hôn mút, một bên dùng tay kích thích hạt đậu bên ngoài. Sau mười mấy lần ra vào của đầu lưỡi, Tô Mễ ngưỡng cao cổ hét lên, cao trào ập đến như vũ bão.
Tô Mễ bị mắc kẹt trong dư vị cao trào rất lâu, bụng thắt lại. Ở bên dưới người đàn ông hút hết dâm dịch trào ra, liếm liếm khoé môi, ngẩng đầu dậy kéo Tô Mễ xuống hôn lên.
Cảm nhận được mùi vị của cơ thể mình, Tô Mễ nức nở đánh lên tay anh.
Trình Sầm gằn giọng “Nuốt xuống”.
Tô Mễ bật khóc nuốt xuống.
Trình Sầm hài lòng vỗ eo cô “Sao lại ngọt như vậy?”.
Lần đầu tiên Trình Sầm phục vụ phụ nữ bằng môi lưỡi, tư vị của cô gái làm anh mê đắm.
Qua hai lần cao trào cơ thể Tô Mễ xụi lơ, tuỳ ý người đàn ông sắp xếp. Nước mắt còn đọng lại trong hốc mắt rất nhiều, cơ thể từ trên xuống dưới không chỗ nào không có vết cắn, mùi vị của tình dục ngập tràn trong khoan xe.
Tô Mễ mệt muốn ngất, bị anh ôm trong lòng đôi mắt nhắm chặt, hơi thở nhẹ tênh.
Trình Sầm nổi cơn thèm thuốc, rũ mắt nhìn người con gái trong lòng một hồi lâu, dằn cơn thèm thuốc xuống. Một tay xoa nhẹ eo cô, tay còn lại cuốn lấy sợi tóc bị bung ra đưa lên mũi ngửi. Đến cả tóc cũng đặc biệt thơm, mỗi lỗ chân lông trên người cô điều khiến anh hài lòng.
Tô Mễ trở mình, cảm nhận vật bên dưới mông đang trượt vào chân tâm cạ nhẹ liền rùng mình. Đám lông đen cứng ngắc bên dưới đâm vào da thịt mềm mại.
Cô thấp giọng kêu anh “Trình Sầm”.
Trình Sầm bóp eo cô đè xuống “Hửm?”.
Cô nấc lên “Anh đi ra”.
Anh cười ngả ngớn, một bên nâng cao mông một bên ghì eo cô đè xuống. Dương vật trượt vào trong một đoạn ngắn, Tô Mễ đau đớn khóc lên.
Trình Sầm nghe tiếng khóc nỉ non lại bừng bừng phấn chấn, kéo chân cô vòng qua eo mình. Đầu quy thô Tô mắc kẹt bên ngoài, Trình Sầm bị mút đến tê dại, sảng khoái vỗ mạnh mông cô.
Đường đi chật hẹp bị căng ra hết cỡ, Tô Mễ bật khóc rên rỉ “Đau, làm ơn đi ra ngoài…cầu xin anh…huhu”.
Trình Sầm rít một hơi, hơi thở thô nặng vô cùng, đường hành lang chặt hẹp có vô số cái miệng nhỏ lôi kéo quy đầu đi vào. Anh chửi tục một tiếng, ghì eo cô xuống làm cho dương vật chọc càng sâu, đến khi va vào tấm màng mỏng mới dừng lại.
Tô Mễ hét lên, nước mắt giàn giụa, con đường chưa ai đi vào bị chọc mở hết cỡ. Cô vừa khóc vừa cầu xin, Trình Sầm khống chế đến tột cùng mới không chọc vỡ tấm màng mỏng kia.
Tô Mễ nức nở “Đau quá, đi ra ngoài…ưmm”.
Anh đè lên môi Tô Mễ gặm cắn, nuốt tiếng khóc lẫn tiếng rên rỉ của cô xuống bụng. Từ môi xuống cổ, từ cổ đổ xuống ngực, dương vật vẫn nhẫn nại nằm im ở đó.
Tô Mễ bị cọ xác đến kích thích trực tiếp đạt cao trào, xối ướt quy đầu thô to. Có dâm dịch hỗ trợ, anh bắt đầu nắm eo cô nhấc lên, dương vật trượt ra, rồi ghì eo xuống làm cho dương vật thọt vào.
Cao trào vừa đến lại bị dương vật cọ rửa, cô mẫn cảm khóc đến rối tinh rối mù. Sau mười mấy phút không chế lực ra vào, Trình Sầm thở dốc rút ra cầm tay cô đè lên dương vật chạy nước rút.
Anh đè tay cô bắn ra, cùng lúc đó hoa huyệt lại một lần nửa phun ra dòng nước.
Cao trào gột rửa ý thức, cô há hốc mồm rên dài, ngã vào lồng ngực rắn chắc nhễ nhại mồ hôi.
Trình Sầm cởi áo trong lau người cho cô, nhẹ nhàng mặc lại quần áo cho Tô Mễ.