Chương 1
Tôi chuyển sinh thành một nam phụ á/c đ/ộc trong sách, kết cục rất thê thảm.
Vì mạng chó, tôi quyết định có qu/an h/ệ tốt với nam chính.
Ngày nữ chính xuất hiện ta chủ động nói cho nam chính, ta thích nam.
Ý tôi là tôi sẽ không cư/ớp nữ chính với anh.
Kết quả buổi tối hôm đó anh ôm tôi vào lòng nói: “Em không nói sớm em thích đàn ông, hại anh chờ lâu như vậy, đáng ph/ạt.”
Đây... tôi nói tôi thẳng, anh tin không?
1.
Tôi vẫn cho rằng mình là một người may mắn mang theo trí nhớ đầu th/ai, có một người cha giàu có, một người mẹ xinh đẹp. Cứ như vậy, tôi bị tư bản ăn mòn mười sáu năm.
Cho đến khi tôi thấy một bài báo trong nước.
“Chủ tịch tập đoàn Phong Hải và phu nhân hôm qua không may qu/a đ/ời trong một vụ t/ai n/ạn xe, có tin tức x/á/c thực nói, tập đoàn Phong Hải sẽ do anh trai Phong Thành Quy tiếp quản, như vậy…”
Nhìn tới đây trong đầu tôi tất cả đều nội dung của quyển tiểu thuyết do bạn cùng phòng đề cử kia.
Sẽ không trùng hợp như vậy chứ! Tôi nhanh chóng gọi cho ba.
Điện thoại kết thúc cả người tôi đều không tốt, tin tức cơ bản đều đúng, Quý Tân Nhạc cậu chính là nhân vật phản diện kia!
Cuộc sống yên bình muốn xong, tôi không muốn nhân vật phản diện cư/ớp nữ chính với nam chính.
Vì thế tôi suốt đêm ngồi máy bay về nước, mang đến ấm áp cho nam chính đẹp trai mạnh mẽ thảm hại, dốc lòng muốn làm anh em, không làm tình địch.
“Giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn học mới của lớp chúng ta Quý Tân Nhạc, bạn học Quý Tân Nhạc đến giới thiệu một chút.”
Dưới sức mạnh của tư bản, ba ngày sau tôi thành công đi tới lớp học của nam chính, đáng tiếc người khác không ở trong lớp, có chút mất mát nhỏ.
Bạn học trong lớp rất nhiệt tình, muốn tổ chức nghi thức chào đón cho tôi, vì thế buổi tối chúng tôi đi KTV ở phố sau trường học.
Khi kết thúc, mười hai giờ sáng, căn hộ ba m/ua cho tôi cách đây không xa, tạm biệt bạn học, tôi đi bộ về nhà
Mới vừa đi đến một chỗ rẽ nghe được có tiếng cãi vã, vốn không định quản, nhưng càng gần tiếng nói chuyện càng rõ ràng.
“Đáng tiếc ba mẹ mày đã ch*t rồi còn giả bộ thanh cao cái gì, bây giờ tao mới là tiểu thiếu gia là của nhà họ Phong, dạy dỗ cho nó một bài học cho tao…”
Vãi, Phong thiếu gia? Từ này đối với tôi chính là SVIP.
Tôi nhanh chóng chạy qua góc đường lập tức nhìn thấy hơn chục người đàn ông to lớn mặc trang phục vệ sĩ đ/á/nh nhau với một thân hình g/ầy gò, con hẻm nhỏ tối tăm không nhìn rõ mặt của chàng trai, nhưng tôi biết đó chính là nam chính Phong Ngôn.
Tôi tiện tay nhặt lên ven đường viên gạch cũng gia nhập vòng chiến, mục tiêu của tôi là vệ sĩ phía sau của một chàng trai khác, cậu ta là em họ của nam chính, trong tiểu thuyết cậu ta làm không ít chuyện x/ấu với nam chính, đương nhiên kết cục cũng rất thảm.
Tôi đ/á văng một vệ sĩ đang chắn đường, đi thẳng đến chỗ em họ đ/ập một cái mà không dám gi*t anh ta. Sự chú ý của người vệ sĩ đã bị tiếng hét đ/au đớn của cậu ta thu hút, tôi nhanh chóng kéo nam chính đi thẳng đến nhà mình.