Công ty của cha hoàn toàn chuyển về trong nước. Hôm nay trong nhà muốn tổ chức một bữa tiệc nhỏ, tôi cũng về nhà tham gia. Vốn định gọi nam chính đi cùng, nhưng biết được chú của cậu ấy cũng ở đây nên lập tức từ chối. Trong hai năm qua tôi đã đầu tư rất nhiều cho nam chính. Nam chính cũng không làm cho người ta thất vọng, công ty đã đạt được quy mô, sắp trở nên lớn mạnh. Buổi tối mẹ dẫn tôi giới thiệu với nhiều chú dì quen biết, còn có vài người là bạn học trong trường chúng tôi. Tôi vẫn không có tinh thần, cảm giác cực kỳ buồn chán. “Nhạc Nhạc, giới thiệu cho con biết đây là dì Từ, bạn thân của mẹ. Đây là em gái Hi Vân của con.” Bản năng thôi thúc tôi mở miệng chào hỏi. “Chào dì Từ, chào em gái Hi Vân!” Sau khi ra khỏi miệng, đầu óc tôi tỉnh táo lại, Hi Vân? Tần Hi Vân? Nữ...... Nữ chính? Mẹ ơi! Sao cô ấy lại ở đây? Sau đó trong đầu tôi đã suy nghĩ làm thế nào để tránh xảy ra hiểu lầm. N”hạc Nhạc, có nghe thấy mẹ nói gì không? Sao còn thất thần?” Giọng mẹ lớn khiến tôi lấy lại tinh thần. “Hả? À, mẹ nói đi.” “Mẹ nói, ngày mai vừa vặn cuối tuần con đưa Hi Vân đi chơi một ngày.” Tôi theo bản năng từ chối: “Ngày mai con còn phải ôn tập! Sắp thi đại học rồi.” Mẹ tôi kéo tôi sang một bên, liếc tôi một cái, “Hi Vân người ta cũng sắp thi tốt nghiệp trung học, vừa lúc thư giãn, ngày mốt các dì Từ sẽ đi, ngày mai cũng không thể chậm trễ người ta.” Tôi nhìn ra mẹ tôi thích nữ chính, đây là muốn ghép đôi cho chúng tôi a! Nhưng mẹ tôi rất giỏi nói, cuối cùng tôi vẫn đồng ý. Quan trọng nhất là đêm nay tôi bị giữ lại ở nhà, tắm rửa xong tôi gọi điện thoại cho Phong Ngôn nói rõ tình huống, đêm nay không về biệt thự nhỏ nữa. Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, lập tức là giọng nói của Tần Hi Vân. “Anh Tân Nhạc, dì bảo em mang sữa lên cho anh, anh ngủ chưa?” Tôi sợ tới mức gi/ật mình, tôi căn bản không thích uống sữa vào buổi tối, chỉ cần buổi sáng mới uống. Mẹ tôi biết thói quen này của tôi, vậy đây là từ đâu ra? Tôi không dám lên tiếng, thỉnh thoảng gõ cửa hai tiếng, mãi cho đến năm phút sau có tiếng bước chân rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Vì mạng chó nữ chính là một chút cũng không chiếm được. “Cậu uống sữa vào buổi tối lúc nào?” Đột nhiên tiếng nói chuyện thiếu chút nữa dọa tôi bay h/ồn, vỗ vỗ trái tim đang đ/ập nhanh, mới phát hiện cậu vẫn giữ tư thế nghe điện thoại đứng ở phía sau cửa năm phút! Mà Phong Ngôn cũng không cúp điện thoại. Tôi ho nhẹ một tiếng: “Hại! Là con gái một người bạn của mẹ tôi, cô ấy lầm rồi.” Đột nhiên tôi nghĩ ra một cách hay ho, nếu không từ chối được không bằng ngày mai gọi nam chính lên. Đến lúc đó tôi đổ thêm dầu vào lửa, để cho bọn họ yêu nhau càng sớm càng tốt... Ha ha ha... Tôi sẽ có kết quả như ý sẽ được nghỉ hưu sớm, thật tuyệt vời a! “Cái kia... Phong Ngôn, ngày mai có muốn ra ngoài thư giản một chút không?” Đối diện im lặng không nói lời nào, ngay khi tôi cho rằng cậu ấy muốn từ chối thì đối diện rốt cục truyền đến một chữ đơn giản lạnh như băng của Phong Ngôn. “Được!” “Vậy sáng mai chúng ta gặp nhau ở biệt thự nhỏ, ngủ ngon.” “Ngủ ngon.”