Thần Vương Lệnh

Bất diệt thần Vương
Cập nhật:

Chương 1154 "Chúng ta thật sự không thể đổi người khác sao?"

Máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế của một thành phố trung tâm ở Úc, Tần Thiên và Thiết Ngưng Sương cũng không đi ra sân bay như những hành khách khác.

 

Mà họ đi vào một lối đi chuyên biệt tới một phòng nghỉ dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác. Bên ngoài phòng nghỉ là khoảng chục người đàn ông mặc đồ đen đeo kính râm đang dàn quân đứng sẵn sàng. Nhìn đội hình thế này, cứ như người đang nghỉ ngơi bên trong phòng nghỉ là một vị lãnh đạo đất nước vậy. Thiết Ngưng Sương không khỏi có hơi chột dạ, cô ta hạ giọng hỏi: "Anh Thiên, ở đây mà anh cũng có bạn bè sao?" "Phô trương quá đi mất." Tần Thiên cười đáp: "Mặc dù có hơi phô trương quá, nhưng mà với địa vị của ông ta thì cũng xứng với quy cách như này." Đi tới cửa, nhân viên an ninh chuyên nghiệp dùng dụng cụ tin vi quét qua người Tần Thiên và Thiết Ngưng Sương. Bởi vì là công việc bình thường nên cả Tần Thiên và Thiết Ngưng Sương đều không mang theo vũ khí. Sau khi quét xong, bảo vệ ra hiệu cho bọn họ đứng chờ ở cửa, còn anh ta đi vào trong báo cáo. Sau đó anh ta mới mời Tần Thiên và Thiết Ngưng Sương đi vào trong. Trong phòng nghri xa hoa, chỉ có một người đàn ông trung niên mập mạp đang ngồi trên ghế sô pha hút xì gà. Nhìn thấy Tần Thiên, ông ta kích động đứng dậy. Chỉ là vì có người ngoài ở đây nên ông ta miễn cưỡng kiểm soát tâm trạng mình, ông ta phất tay áo, bảo bảo vệ rời đi. Khi trong gian phòng chỉ còn lại có ông ta và Tần Thiên, Thiết Ngưng Sương, ông ta mới dập điếu xì gà, không chờ nổi mà tiến lên. "Ông chủ, cuối cùng cũng gặp được cậu rồi!" Vẻ mặt ông ta sự cung kính không che giấu chút nào, còn có cả sự ngưỡng mộ. Thiết Ngưng Sương kinh ngạc há to miệng. Cô ta không thể tưởng tượng nổi một người cao quý như thế lại cũng là cấp dưới của Tần Thiên. Tần Thiên phất tay áo, nói: "Lãi Trư, đừng khách sáo." "Nói qua đi, tình huống cụ thể thế nào." Lão Trư, tên thật là Chu Quảng Trí. Từ nhỏ đã thông minh tột đỉnh, nhất là trên phương diện kinh tế lại còn có tầm nhìn xa đáng kinh ngạc. Lúc còn trẻ tuổi đã kiếm được món tiền đầu tiên nhờ vào đầu tư cổ phiếu, tự do tài chính từ rất sớm. Sau đó có một lần, vì tham gia bán khống cổ phiếu của một công ty đa quốc gia lớn ở châu Mỹ, chơi lớn đến nỗi bị một sát thủ quốc tế truy sát. Lúc mạng sống ông ta đang nghìn cân treo sợi tóc thì được Tần Thiên cứu. Bản thân Chu Quảng Trí không tham tiền tài, ông ta chỉ bị mê hoặc bởi trò chơi con số mà thôi. Lúc đó, trùng hợp là Thần Vương Điện của Tần Thiên vừa mới thành lập, thiếu nhân tài ở lĩnh vực này. Lão Chu cảm động ơn cứu mạng của Tần Thiên nên tự nguyện gia nhập. Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, Thần Vương Điện đã trở thành một tập đoàn tài chính lớn mạnh trên toàn cầu, các công ty dưới trướng như Bảo an Thiên Thuẫn, Vận chuyển hàng hóa Thiên, Thiết bị Y tế Thiên Kiện, Dược phẩm Thiên Khang, Đầu tư Thiên Phú, tất cả đều là những công ty xuất chúng trong ngành. Dòng lợi nhuận lên liên tục không ngừng, cứ như dầu bôi trơn hỗ trợ cho hoạt động của Thần Vương Điện. Có thể nói, không thể không kể công lao của Chu Quảng Trí. Ở nội bộ, ông ta là một trong Thập Nhị Thiên Vương, là cấp dưới của Tần Thiên. Nhưng ở bên ngoài, ông ta là một tay trùm tư bản nắm giữ khối tài sản hàng nghìn tỷ. Cho nên lúc nãy Tần Thiên mới nói với địa vị của ông ta thì phô trương thế này cũng chẳng phải quá đáng. Chẳng những không quá đáng, mà thậm chí còn hơi khiêm tốn. Nghe Tần Thiên, Chu Quảng Trí thở dài, vẻ mặt u sầu, nói: "Lão già Zaro này quá khó đối phó." "Cho dù tôi có nói thế nào thì ông ta vẫn không hề bị lung lay." "Ông ta không thiếu tiền, không thích danh lợi, tuổi già rồi, cũng chẳng cần phụ nữ nữa, lại còn không sợ chết." "Ông chủ, cậu nói xem tôi có thể làm được gì?" "Chúng ta thật sự không thể đổi người khác sao?" Với địa vị của Chu Quảng Trí, bảo ông ta đích thân tới tận nơi cầu xin một nhà thiết kế, lại còn bị người ta coi như vô hình, thật sự là cũng khó cho ông ta. Tần Thiên cười nói: "Được rồi, ông về đi. Việc còn lại cứ giao cho tôi." "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Nếu như thật sự không thể mời được Zaro, thì dự án lần này hỏng bét, tôi chấp nhận!" "Vậy thì được rồi." Chu Quảng Trí thở dài, rồi lại hứng thú nói: "Tôi rất mong chờ xem rốt cuộc trên đời này có người nào mà ông chủ của chúng ta không mời nổi hay không."