Chương 1155 "Tạm thời chưa suy nghĩ tới."
Tần Thiên nhìn lão Trư này đang cười nhạo mình, hắn tức giận: "Ông đây cũng không phải thần tiên."
"Đúng rồi, có phải gần đây bên phía Xà Vương Lãnh Vân đòi tiền ông hay không?" Nghe thấy vậy, Chu Quảng Trí lập tức vui vẻ. "Ông chủ à, cô đàn em của cậu, à không, cô Lãnh Xà Vương này thật đúng là không dễ đối phó." "Bình thường nhóm Rắn bọn họ nhận nhiều nhiệm vụ, kiếm được nhiều tiền như thế, chẳng những không chịu giao nộp mà còn bắt tôi tháng nào cũng cho bọn họ năm nghìn vạn kinh phí hoạt động." "Nếu tôi không cho thì cô ta sẽ đuổi giết tới tận Thiên Ngoại Thiên, muốn ném tôi xuống biển." "Thật không hiểu một cô gái như cô ta lại cần nhiều tiền vậy làm gì." "Ông chủ, cậu cũng phải lo liệu đi!" "Thiên Ngoại Thiên?" Thiết Ngưng Sương tò mò: "Đó là nơi nào?" "Ông chủ Chu, ông là người trên trời à?" Chu Quảng Trí nghiêm túc đáp: "Đúng vậy đó em gái. Chúng tôi không phải những người bình thường." "Thật ra chúng tôi đều là thần tiên hạ phàm. Bình thường đi du lịch thế gian, đến tối thì về trời đi ngủ." "Thật sao?"Thiết Ngưng Sương biết thừa điều này không thể nào là thật, nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc đàng hoàng của lão Chu thì vẫn không khỏi có chút ngơ ngác như một cô bé vậy. "Ừ, thật đấy." "Không tin thì hỏi anh Thiên đi." Thiết Ngưng Sương vội vàng nhìn Tần Thiên đầy mong đợi, ý là, lúc nào đó anh cũng đưa tôi lên trời chơi đi. Tần Thiên đen mặt: "Đừng có nghe lão Chu nói bừa." "Thiên Ngoại Thiên là một hòn đảo nhỏ mà tôi mua, cũng là trụ sở chính của Thần Vương Điện." "Có dịp thì cô có thể đến xem." "Thật sao? Vậy thì tốt quá!" Vẻ mặt Thiết Ngưng Sương phấn khởi. Lão Chu do dự một lát, rồi lại thấp giọng hỏi: "Ông chủ, lúc trước cậu từng nói sớm muộn gì cũng có ngày Thần Vương Điện phải lá rụng về cội, quay về Long Quốc." "Bây giờ cậu có kế hoạch gì chưa?" "Khi nào thì chuyển đi?" Tần Thiên không khỏi nhíu mày. Mặc dù cơ sở của Thần Vương Điện ở ngoài biển, hắn và Thập Nhị Thiên Vương dưới trướng cũng hầu hết đều là người trong Long Quốc. Trong lòng hắn vẫn luôn muốn một ngày nào đó, áo gấm về làng. Nhưng mà, từ sau khi hắn quay về, trong nửa năm nay, hắn đã có những hiểu biết mới về tình hình trong nước. Có thể nói, bất kể chỗ lớn nhỏ nào trong nước đều có các thế lực đan xen phức tạp. Hắn muốn chuyển một con quái vật khổng lồ như Thần Vương Điện về trong nước chắc chắn không phải một chuyện dễ dàng. "Tạm thời chưa suy nghĩ tới." "Để sau rồi nói." "Được." Chu Quảng Trí không nói gì nữa, dẫn Tần Thiên rời khỏi phòng nghỉ. Ông ta để lại một tài xế và một vệ sĩ cho Tần Thiên dùng. Dưới sự bảo vệ nghiêm ngặt, hắn bước lên chiếc chuyên cơ của mình, trở về Thiên Ngoại Thiên. Tần Thiên và Thiết Ngưng Sương bước lên một chiếc Mercedes-Benz chống đạn đã được cải tiến cho dài hơn, tài xế quen đường lái xe rời sân bay, chạy tới thị trấn nhỏ bên bờ biển nơi Zaro đang ở. Ánh hoàng hôn vàng rực rỡ, Gold Coast toả ra những gợn sóng lăn tăn. Thiết Ngưng Sương mở cửa sổ ra, để gió biển ẩm ướt thổi tung mái tóc dài, cô ta đắm chìm trong sự lãng mạn khác lạ, tĩnh mịch tuyệt đẹp này. Còn Tần Thiên thì lại chẳng có lòng dạ nào mà thưởng thức những thứ này, cho tới bây giờ, hắn vẫn biết rất ít về Zaro, cha đỡ đầu của ngành kiến trúc quốc tế. Lần này thật sự hắn không có mấy tự tin có thể mời được ông ta. Cái chính là, muốn bảo người ta thiết kế một tác phẩm thật tốt thì nhất định trong lòng họ phải sẵn sàng tình nguyện làm.