Thần Vương Lệnh

Bất diệt thần Vương
Cập nhật:

Chương 1156 "Tần Thiên có đi cũng vô dụng thôi!"

Xem ra cũng chỉ đành đợi đến khi gặp được Zaro, rồi tuỳ cơ ứng biến thôi.

 

Những chuyện thế này cũng còn tuỳ duyên nữa. Chỉ là hắn vẫn tin, đó là sự chân thành sẽ linh nghiệm. ... Cùng lúc này, ở thành phố Cẩm Hồ. Nhà họ Dương đã quyết tâm lấy được mảnh đất hồ Như Ý số một, cho nên đã liên lạc với Anthony từ rất sớm, có được ý định hợp tác. Cho nên mới đánh Tần Thiên cho hắn không kịp trở tay. Bay ngày, Dương Côn đích thân đi cùng Anthony đến hiện trường khảo sát, có tính đến môi trường xung quanh và mong muốn của lãnh đạo thành phố. Ngay trong ngày Anthony đã đưa ra mấy ý tưởng thiết kế, đồng thời cho các nhà thiết kế trong studio của anh ta đi làm bản phác thảo. Bây giờ xem ra việc đưa ra một số bản vẽ ý tưởng trong vòng mười ngày theo yêu cầu của lãnh đạo thành phố cũng không thành vấn đề. Về phần bản vẽ thi công tổng thể thì đây là một công trình khổng lồ, sau khi xác định được yêu cầu rồi sẽ để cả nhóm từ từ thiết kế. Mắt thấy thắng lợi trong tầm tay, cha con nhà họ Dương vui vẻ vô cùng. Dương Nguyên Khánh tự mình đứng ra mở tiệc chiêu đãi Anthony. Trong bữa tiệc, Dương Côn đắc ý nói: "Cha, hôm nay cha không được thấy vẻ mặt của Tần Thiên, bây giờ hẳn là anh ta muốn chết luôn rồi!" "Ha ha ha ha!" "Thực sự là quá sung sướng!" "Cứ để anh ta sống tạm mấy ngày trước đã. Đợi mười ngày nữa, chúng ta lấy được mảnh đất này rồi, chúng ta mới sỉ nhục anh ta!" "Còn có cả mối thù của Hắc Sát nữa, con muốn khiến anh ta nợ máu trả máu!" Dương Nguyên Khánh trầm ngâm một lúc, rồi nói: "Lần này bên phía chính quyền thành phố cũng coi như là cho chúng ta mặt mũi." "Mặc dù không bày tỏ rõ ràng, nhưng mà bọn họ có thể sửa quy tắc vì chúng ta thì cũng không khác gì đưa mảnh đất cho chúng ta luôn rồi." "Chỉ là, chúng ta không thể khinh thường Tần Thiên." "Theo cha biết, tên họ Tần không dễ dàng phục con vậy đâu. Dương Côn, con biết bây giờ cậu ta đang làm gì không?" Anthony cười nói: "Ông chủ Dương, ông cứ yên tâm đi." "Tên họ Tần đó nói muốn thuê đại sư gì đó, vậy chẳng phải là tự rước lấy nhục sao?" "Cứ để cho cậu ta đi!" "Rồi cậu ta sẽ biết, đại sư mà cậu ta tìm được chỉ là rác rưởi so với tôi mà thôi." "Tìm đại sư?" Dương Nguyên Khánh nhíu mày, nói: "Có biết rốt cuộc là cậu ta muốn tìm ai không?" Dương Côn ngẩn ra một lúc, nói: "Con không rõ lắm. Cha, cái này quan trọng lắm sao?" "Như Anthony nói đó, cho dù Tần Thiên tìm được ai thì cũng vô dụng thôi." "Anthony chính là nhà thiết kế được săn đón nhiều nhất trên thế giới." Dương Nguyên Khánh vẫn không yên lòng, ông ta lập tức gọi điện thoại, điều tra ghi chép hành trình của Tần Thiên. "Úc?" Ông ta cau mày nói: "Cậu Anthony, ở đó có nhà thiết kế nào nổi tiếng không?" "Ý ông là Tần Thiên và cô cấp dưới xinh đẹp đó đi Úc sao?" Trong ánh mắt Anthony hiện lên vẻ e dè. Dương Côn cũng hiểu ra, sắc mặt anh ta thay đổi. "Hỏng rồi!" "Anthony, chẳng phải lúc trước anh nói người thầy Zaro của anh đang sống ẩn dật ở một thị trấn ven biển ở Úc sao?" "Không phải là Tần Thiên đi mời ông ấy đó chứ!" Dương Nguyên Khánh cũng thay đổi sắc mặt. Anthony có thể có được danh tiếng và địa vị như bây giờ chính là nhờ có thầy của anh ta. Nếu Tần Thiên thật sự có thể mời được Zaro xuống núi, thế thì Anthony chẳng là cái rắm gì cả. Tất cả những tính toán của ông ta cũng thành toi công. Trong ánh mắt Anthony hiện lên vẻ cay độc, anh ta nghiến răng: "Tên họ Tần này đúng là không hết lòng tham!" "Chỉ là, mọi người yên tâm, thầy của tôi đã lui về ở ẩn lâu rồi. Ông ấy từng nói sẽ không vẽ bản thiết kế cho bất cứ ai hay bất cứ tổ chức nào nữa." "Tần Thiên có đi cũng vô dụng thôi!" Mặc dù nói vậy, nhưng Dương Nguyên Khánh vẫn không yên tâm. "Dương Côn, con uống rượu với cậu Anthony đi. Cha ra ngoài một lúc."