Chương 58

Quân Tường
Nguồn: tamlinh247.us
Trần Nộ ở lại chỗ anh. Hôm nay chân của anh vẫn chưa ổn hẳn, ngày mai tôi sẽ bảo Trần Nộ sắp xếp cho anh. chuyển nhà”. Ngô Thu đau đến nỗi toàn thân như mất hết sức lực, cười nói với Quân Tường: “Tiểu Tường! Cảm ơn cậu nha”. “Anh em với nhau, đừng khách khí”, Quân Tường cười đáp lại. “Phải rồi…”, Ngô Thu ngập ngừng, nói. “Sao vậy ạ?”, Quân Tường quay đầu lại nhìn Ngô Thu, hỏi. Ngô Thu khó xử, hỏi: “Cậu còn nhớ Vương Định không?” Trong đầu Quân Tường lập tức hiện ra hình ảnh một người trẻ tuổi ban đầu hay đi cùng mình. Cậu ta với dáng người đen gầy, lúc nào cũng nhìn mình cười, toàn gọi mình là đại ca. Mỗi lần lấy trộm được dưa chuột hay cà chua đều lén đưa cho mình ăn. Chỉ có điều, sau này lại mất tích. Quân Tường lập tức gật đầu, nói: “Nhớ chứ ạ! Cậu ta làm sao thế?” “Lúc đó tôi bị thương, cậu ta cũng vậy, cùng chữa ở một nơi với tôi, chúng tôi cùng xuất ngũ. Cậu ta còn bị thê thảm hơn tôi”. “Tiểu Tường! Nếu cậu có thể giúp được thì cậu giúp cậu ta với, được không?”, Ngô Thu thở dài rồi nói. Quân Tường gật đầu, nói: “Nhà cậu ta ở đâu, giờ tôi sẽ đi tìm cậu ta”.