Chương 60

Quân Tường
Nguồn: tamlinh247.us
“Nhưng hắn lại không cho em tránh”, Vương Định đấm mạnh xuống đất, nói. “Hắn ‘vui vẻ’ với vợ em nhưng lại bắt em ở bên cạnh nhìn rồi còn hỏi em cảm thấy thế nào?”, lúc này những giọt nước mắt đã rơi trên má của người đàn ông này. “Em mang chiếc sừng mà Thẩm Vân Lưu Tiếu cắm cho em mà ai cũng biết. Vậy mà em còn không thể phản kháng…”. “Anh Quân! Thế lực của Lưu Tiếu mạnh lắm, cả đời này em chỉ là trò cười của chúng thôi”. “Anh đi đi! Đừng bận tâm đến em”. “Lưu Tiếu không phải người mà chúng ta có thể dây vào đâu”, Vương Định vừa nói vừa khóc thành tiếng. Nỗi uất ức bao nhiêu năm, nỗi nhục chôn vùi trong lòng bao nhiêu lâu, giờ đây như được trút hết ra. Mấy năm nay cậu ta chưa được sống ngày nào cuộc sống của một con người. Quân Tường vừa định nói gì thì cảm thấy phía sau có ánh đèn xe chiếu lại. Một chiếc xe dừng ở cửa nhà họ Thẩm. Lái xe bên trong xe nhìn thấy Vương Định ngồi trên đất thì vẻ mặt khinh bỉ. “Này! Vợ anh tối nay hầu hạ cậu chủ Lưu tắm nên giờ cậu đi lấy cho cô ta chiếc váy ngủ đi”, vừa nói hắn ta vừa nhìn Vương Định với vẻ mặt chế giễu. “Bụp!”, Quân Tường ra tay ấn đầu của lái xe vào kính chắn gió. “Đi nào!”, biểu cảm Quân Tường bình tĩnh nhưng ánh mắt đã toát lên lửa giận ngút trời. “Anh Quân! Anh định làm gì?”, Vương Định ngẩng đầu nhìn với vẻ mặt đau khổ. “Đi tìm Lưu Tiếu! Dám sỉ nhục anh em của tôi, tôi sẽ cho hắn phải thấy hối hận khi sống trên đời này”.