Phần 3
3.
Hah!!!
Khuôn mặt tôi cứng đờ.
Thẩm Trí Viễn nhấc một bên lông mày, nhìn tôi tựa tiếu phi tiếu, rồi hờ hững hỏi:
"Nhận được tin nhắn rồi, vui chưa?"
Tôi nắm ch/ặt nắm đ/ấm, mi mắt bắt đầu run lên: "Thực ra, đỉnh điểm của sự buồn bã là niềm vui tột cùng."
Cả hội cười và bắt đầu bàn luận về mối qu/an h/ệ "trâu già gặm cỏ non" của chúng tôi, Thẩm Trí Viễn còn nhờ mọi người để mắt, chăm sóc tôi nhiều hơn.
Xin đấy, tôi chỉ muốn yên bình và không muốn gây chuyện. Hãy để tôi được sống yên bình như một viên phấn, đừng tìm thêm rắc rối có được không?.
Tôi nâng cốc rư/ợu vang trên bàn để giải toả cảm xúc, nhưng Thẩm Trí Viễn nhanh tay cư/ớp lấy đồng thời đẩy một cốc nước trái cây đến tôi: "Trẻ con thì uống nước trái cây”
Tôi đã trưởng thành rồi cơ mà! Tôi nhìn chằm chằm anh ta biểu hiện không cam lòng.
Nhưng phản đối không hiệu quả...
Đấy, làm sao mà tôi có thể thích anh ta được? Mặc dù không thể phản bác được rằng sự đẹp trai đó làm cho tôi chao đảo, nhưng ở bên cạnh anh ấy khác gì việc tôi đi tìm cha mình?.
Khi trở về ký túc xá, tôi nằm trên giường và thở dài: "Đủ rồi, cách này không hiệu quả. Phải tìm một chiến lược khác thôi.”
Vào lúc này, Thẩm Trí Viễn gửi tin nhắn trên WeChat, yêu cầu tôi đi ngủ sớm, không nên thức khuya.
Tôi gào lên: "Tôi muốn chia tay với anh ấy ngay. Thẩm Trí Viễn, anh ấy quen biết gần như tất cả giáo viên trong trường, tôi sắp đi/ên rồi a!"
Cẩn Cẩn dừng việc nấu cháo điện thoại, khuôn mặt trở nên nghiêm túc:
"Đừng nóng vội, chúng ta cần phải điều chỉnh chiến lược của mình. Bây giờ, chúng ta có thể có những chiêu thức thông minh."