Phần 9
9.
Tôi dừng bước trước cửa phòng , bấm móng tay vào tường và nhẹ nhàng hỏi : " Thẩm Chi Viễn , anh có nhiều sự lựa chọn hơn là một con nhóc như em."
Thẩm Trí Viễn ánh mắt lóe lên, nói : " Đừng suy nghĩ nhiều ... "
Tôi nhìn anh : “ Vậy tại sao anh yêu em ? ”
Vào lúc đó , trong mắt anh hiện lên nhiều cảm xúc phức tạp , yết hầu chuyển động lên xuống khi anh nói : " Yêu thì làm gì cần có lí do . "
Khi tôi ra khỏi hành lang , bên ngoài đang đổ tuyết .
Nhiều năm trước ở trường trung học cơ sở , tôi gặp Thẩm Trí Viễn vào ngày tuyết rơi đầu tiên như hôm nay .
Anh ta mặc một chiếc áo phông đen của Nhật Bản , trên bàn tay thon dài trắng nõn cầm một tách cà phê đen , khi nghe thấy tiếng bước chân , anh ta quay lại, nụ cười lãnh đạm nở ra từ khóe môi , và cất giọng dịu dàng :
" Tống Tiểu Mễ, hân hạnh được gặp em... "
Vào lúc đó , tôi nghe thấy tiếng hoa mùa đông nở ngoài nhà .
Hết thẩy sự rung động đều tồn tại một lí do.
Thẩm Diệu thực sự đã gửi tin nhắn WeChat cho vào đêm hôm đó, Thẩm Trí Viễn đã nói cho cô biết nội dung cuộc tranh cãi ngày hôm nay.
Thẩm Tri Viễn dẫn tôi đi ăn cùng cô ấy, giới thiệu cô ấy là đồng nghiệp và cũng là em gái.
Hmmm…
Thẩm Trí Viễn còn cho cô ta biết lí do chúng tôi cãi nhau cơ đấy
Có vẻ như tôi đang yêu .
Đêm qua Thẩm Trí Viễn không gọi video nhắc tôi đi ngủ
Và sáng nay , anh ấy không gọi đ/á/nh thức tôi dậy nữa .
Những bông hoa trong bình đã héo và chưa được thay thế bằng những bông mới , ng/uồn cung cấp đồ ăn nhẹ của tôi cũng đã bị c/ắt
Cuộc sống của tôi đang dần sụp đổ
Một ngày nọ Đậu Đậu trở lại ký túc xá , cao giọng nói : " Tiểu Mễ , mình vừa xuống lầu đã thấy Thẩm Trí Viễn đang ở đây . Anh ấy đang đợi cậu . "