Chương 14
Cơ thể bà ta chấn động, h/ồn thể bị đ/á/nh ra ngoài một nửa.
Lúc này bà ta mới thật sự cảm thấy sợ hãi.
"Mày, mày rốt cuộc là ai?"
Tôi xoay cổ tay, nện từng đ/ấm liên tiếp: "Tao là tổ tông của mày!"
Thông linh sư là người trung gian của q/uỷ thần trong thiên hạ, bảo là tổ tông của bà ta, tôi cũng không hề chiếm tí hời nào của bà ta cả.
Theo từng đ/ấm của tôi, từng con q/uỷ âm bị bà ta nuốt đều chạy ra ngoài, chẳng bao lâu trong phòng đã chật ních.
Còn q/uỷ thi trên đất yếu đến nỗi không nghe thấy nổi tiếng thở.
Phong Sư nương nương thấy vậy, nước miếng tuôn ròng ròng muốn lao lên, nhưng tôi đã nhanh chóng kéo cô ấy lại.
"Cái gì cũng ăn sẽ chỉ hại cô thôi."
Phong Sư nương nương rất không hài lòng, tôi lấy hạt châu vừa th/iêu hủy thành tro ra khỏi túi quẳng cho cô ấy, cô ấy vừa ngửi đã hài lòng.
Tôi nhìn q/uỷ âm đầy phòng đang r/un r/ẩy do sợ hãi, bắt quyết:
"Nhất tuế khô vinh tận, nhiễu chỉ tam phân nhu, thỉnh quân nhập luân hồi, thu!"
Lời vừa dứt, mặt sàn đột ngột xuất hiện một vòng xoáy, q/uỷ âm trong phòng đều bị hút vào trong.
Trong những người này có rất nhiều người không phải tự nguyện trở thành q/uỷ âm, tôi đưa họ đến địa phủ, còn về phần khi còn sống họ thiện hay á/c, tự có phán quan định đoạt.
Đúng sai tốt x/ấu, luôn có lẽ phải.