Chương 8

Thế giới này dường như đã thay đổi. Chính x/á/c mà nói, ta là người đã trở nên khác biệt. Trước kia ta không thích xuất đầu lộ diện. Từng cọng cây ngọn cỏ trong hoàng cung, đều làm cho ta nghĩ đến chuyện ta bị giáng thê làm thiếp. Nghĩ đến chuyện Bùi Diễn có lẽ từng dẫn Tống Tri Vi dắt tay cùng nhau đi qua những chỗ này. Nhưng hôm nay. Ngự hoa viên tươi đẹp như vậy, hồ nước Bích Ba Hồ xanh biếc như vậy. Xuân quang vừa vặn, ta vì sao không đi du ngoạn? Trước kia nghe được tin tức Phượng Nghi cung trong lòng sẽ rầu rĩ đ/au đớn. Bệ hạ lại ban thưởng cho Hoàng hậu nương nương. Bệ hạ cùng hoàng hậu nương nương ti trúc cả đêm, trắng đêm không ngủ. Bệ hạ lại vì Hoàng hậu nương nương mà lâm triều. Hiện tại. Chuyện Phượng Nghi cung, cùng ta có qu/an h/ệ gì đâu? Thậm chí nhớ tới đủ loại chuyện với Bùi Diễn lúc trước, trong lòng ta cũng một mảnh bình tĩnh. Những động tâm kia, những đ/au lòng kia. Hết thảy đều biến mất không thấy. Ta phát hiện thế giới này trước nay chưa từng trong sáng, thanh tịnh đến vậy. Lòng trí của ta cũng chưa bao giờ thanh minh, rõ ràng như vậy. Cho nên nội thị bên cạnh Bùi Diễn lại bảo ta chuẩn bị, đợi lát nữa Vu y tới lấy m/áu. Phản ứng đầu tiên của ta là: Tại sao? M/áu của ta, vì sao phải dùng để giải đ/ộc cho người bên cạnh chứ? Lấy m/áu, rất đ/au. Ta không muốn. Ta lệnh Lâm Lang dẫn người đóng cửa Thần Lộ cung lại. Đem Vu y cùng tất cả mọi người nh/ốt ở ngoài cửa. Ta mặc dù không được sủng ái, cũng chỉ là một trong hai nữ nhân duy nhất trong hậu cung này. Cửa cung không mở, không ai dám xông vào. Rất nhanh, ngoài Thần Lộ cung truyền đến thanh âm nổi gi/ận của Bùi Diễn: “Tống Nguyên! Rốt cuộc nàng đang làm lo/ạn cái gì?!”