Chương 6
Tôi nhìn thấy cơ bắp rắn rỏi trên người thằng bé, trong đầu nảy ra một ý tưởng.
Tôi hỏi nó: "Trò có thích đ/á bóng không?”
Đôi mắt thằng bé khẽ chớp một cái, trong mắt hiện lên một tia sáng, nó gật đầu.
Tiếng chuông báo hết giờ vang lên.
Tôi nhìn thời khóa biểu, tiết học tiếp theo là môn thể dục.
Bình thường cô nhi viện đều để mấy đứa nhỏ chơi lung tung mấy trò gì đó, kỳ thực chưa bao giờ để chúng tham gia rèn luyện thể dục một cách nghiêm túc.
Tôi quyết định, tiết học tiếp theo chính là đ/á bóng.
Vừa hay lúc trước tôi ở trong đội bóng đ/á của trường, tôi biết đ/á bóng, có thể dạy bọn trẻ.
Chắc chắn Tiểu Lượng vì không có ai chơi bóng cùng nên mới ở trong lớp nghịch bóng.
Tôi dịu dàng vuốt tóc thằng bé: "Tiểu Lượng à, đ/á bóng là việc tốt.”
“Nhưng chúng ta chỉ có thể chơi bóng ở ngoài sân cỏ, không thể chơi trong lớp học, chẳng may làm người khác bị thương thì không tốt đâu.”
Tôi lớn tiếng thông báo: "Các bạn nhỏ, tiết học tiếp theo chúng ta cùng nhau đ/á bóng nhé!”
Đưa bọn trẻ ra sân cỏ, tôi hỏi Tiểu Khang: "Trò có biết quả bóng để ở đâu không?”
Tiểu Khang lắc đầu.
Cô bé xinh đẹp nhất trong đám trẻ khe khẽ thì thầm: "Cô ơi, chúng em không có bóng đ/á.”
Cô bé này hình như tên là Tiểu Tuyết.
Tôi x/ấu hổ di đầu ngón chân xuống mặt đất.
Cô nhi viện của chúng tôi nghèo đến vậy sao?
Tiểu Lượng lặng lẽ lấy cái đầu của mình xuống: "Cô ơi, dùng cái này đi.”
Tôi nhấc thử trọng lượng một chút, quả thực khá ổn, bèn x/á/c nhận lại: "Như vậy có ổn không, Tiểu Lượng?”
Cái đầu của Tiểu Lượng trên tay tôi gật gà gật gù.
Thầy giáo Lưu Nhị Tráng nhìn thấy chúng tôi đang đ/á bóng, vẻ mặt kinh ngạc vô cùng.
Lúc này tôi mới nhớ đến chuyện quan trọng, bèn nói với Lưu Nhị Tráng: "Thầy Lưu, kính trong phòng học bị vỡ rồi, nhờ thầy dọn dẹp một chút nhé.”
Lưu Nhị Tráng giơ ngón giữa nhắm về phía tôi, đi thẳng.
"Ha ha ha, người chơi mới đang chỉ huy Tráng ca của chúng ta."
"Tráng ca: Ông đây cần cô quản chắc."
"Nhìn vẻ mặt Tráng ca kìa, a ha ha, tôi nhìn thấy vẻ mắc cười trên mặt anh ấy rồi."
Tiết học kết thúc, tôi gội cái đầu của Tiểu Lượng thật sạch sẽ, sau đó cẩn thận gắn lại lên cổ thằng bé.
Tôi vỗ vỗ vai Tiểu Lượng: "Nhớ nhé, đừng chơi bóng trong lớp học nữa, chúng ta không có tiền thay kính đâu.”