Chương 3
3.
Tôi ngồi trên ghế tựa dài nghiền ngẫm nhân sinh.
Cũng không quên nhắc nhở cậu em trúc mã canh gác giúp tôi, ngộ nhỡ bị tên học sinh giỏi tìm được, bắt tôi tiếp tục tình tiết “Bắt đầu đi” thì phải làm sao!
Đời tôi khổ nạn quá, mới sống ở đây có một giờ thôi sao mà khó khăn thế.
Tôi nhìn chiếc xe bay đang phi trong đường hầm trên không trung, lại giơ tay gõ gõ chiếc đồng hồ công nghệ cao trên cổ tay.
Vũ trụ, thiên hà, robot, AI, dị tộc, cái nào cũng thú vị hơn chơi chim trong phòng tối nhiều!
Tôi giữ vững mục tiêu, nhanh chóng xịt khử mùi toàn thân một lần nữa.
Sau đó lao vào cái siêu thị bên cạnh.
Mục tiêu hàng đầu trước mắt, là không để cho Sầm Lan phát hiện ra tôi ngoại tình.
Thế thì hắn sẽ không bắt đầu chế độ hắc hóa đi/ên cuồ/ng, tôi cũng có thể thuận lợi thay đổi cốt truyện, để hệ thống tha cho cái mạng chó của tôi.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Chu Thư Lạc, tôi m/ua nguyên một bộ đồ mới.
Mấy tiếng sau.
Trước cửa rạp chiếu phim.
Sầm Lan phải đứng cạnh tôi đến năm phút, mới nhận ra tôi!
“Anh làm bạn trai không được xứng với chức danh lắm nhỉ, em đứng trước mặt anh mà anh cũng không nhận ra!”
Tôi lòng đầy c/ăm phẫn.
Cái bản mặt đẹp trai của Sầm Lan viết đầy những chữ “một lời khó nói hết”.
“Bạch Ảnh, em vừa ăn cắp vừa la làng giỏi đấy.”
Hắn giúp tôi cầm cái đầu mèo to tướng, còn lấy khăn giấy lau mồ hôi giúp tôi.
“Đây là bộ đồ bé mèo hoang dã mà em mới m/ua đấy à? Cũng hoang dã thật đấy, nhấc cái đuôi đi quất Snow King* bên cạnh à?”
(*Linh vật Mixue)
Hết cách, Snow King đi đến tận vũ trụ này rồi mà vẫn nổi nhỉ.