3. Chân Tồn tự thuyết phục đây là trò chơi mà Chu Dịch sắp xếp, nhưng trong lòng vẫn luôn mơ hồ bất an, luôn cảm thấy phía sau cất giấu một bí mật nào đó không muốn để người khác biết. Người ngoài luôn nói anh có trực giác nhạy bén như dã thú, lời này không sai, Chân Tồn chỉ cảm thấy huyệt Thái dương đ/au nhức, cần phải thoát khỏi nơi này. Anh suy nghĩ về Diệp Thành Âm một hồi, cơn đ/au đầu ngược lại thuyên giảm rất nhiều. Anh hít thở sâu, bình phục tâm tình bất an, ngồi ở mép giường nhớ lại quy tắc trò chơi mới vừa nghe được. Đột nhiên màn hình TV sáng lên, đi cùng với hình ảnh bông tuyết là giọng điện tử kia nói: "Sói mời mở mắt. Sói hãy cùng nhau quyết định tối nay muốn đ/á/nh ch*t người chơi nào." Vừa dứt lời, chỉ nghe "Ken két" một tiếng, cánh cửa cứng mở rộng ra phía ngoài. Chân Tồn đi tới cạnh cửa, dè dặt đẩy cửa đi ra ngoài. Ngoài cửa là một phòng khách hình tròn ánh đèn mờ tối, trần nhà rất thấp, không có cửa sổ, vách tường cũ nát, tạo thành cảm giác áp chế, bầu không khí q/uỷ dị không giải thích được. Chân Tồn quan sát bốn phía, thấy xung quanh phòng khách hình tròn này phân bố mười hai cánh cửa phòng giống y nhau có đ/á/nh số, từ số "1" đến "12" . Trên cửa phòng của anh lại dùng sơn màu đỏ thẫm bắt mắt viết số la mã "I". Anh đi tới giữa sảnh tròn yên tĩnh chờ đợi, một lát sau Ngô Tân Vân từ phòng số 4 đi ra ngó dáo dác, nghi ngờ đ/á/nh giá bốn phía, đi tới trước mặt Chân Tồn, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Anh cũng là sói sao?" Chân Tồn gật đầu, sau đó số 6 Dương Tường và số 10 Trương Văn Hân cũng đi ra từ trong phòng, cùng hội họp với hai người đang ở giữa phòng khách. Giọng điện tử truyền tới từ phía trên: "Mời sói thảo luận quyết định đối tượng muốn ch*t." Dương Tường là tiền bối trong bộ phận thị trường, có chút dở khóc dở cười đối với trò chơi thể nghiệm chân thật như vậy: "Tiểu tử Chu Dịch này, thật sự biết cách bày trò, một hoạt động giao lưu cũng sắp xếp có bài có bản, còn làm ít th/uốc để cho người ta ngủ rồi mới dọn vào, hành lý của tôi cũng không biết thu thập đến nơi nào." Anh ta nhìn ba hậu bối trước mắt một chút, hỏi: "Các cậu muốn gi*t ai?" Ngô Tân Vân mê mệt trò chơi, nói: "Buổi đầu tiên gi*t ai cũng được, khả năng cao là phù thủy sẽ c/ứu người. Đáng tiếc không thấy biểu tình của mọi người khi cầm bài, nếu không có thể đào ra một vài thân phận." Dương Tường hứng thú: "Cái gì gọi là đào ra thân phận?" Ngô Tân Vân cười nói: "Chính là qua biểu tình của mọi người khi cầm thẻ rồi suy đoán thân phận của mọi người đó! Chẳng qua ngày đầu tiên gi*t ai cũng đều giống nhau. Mọi người muốn gi*t ai?" Trương Văn Hân yên lặng không nói, tỏ dáng vẻ người ngoài cuộc. Chân Tồn nổi lòng x/ấu, lạnh lùng nói: "Diệp Thành Âm." Ngô Tân Vân khổ n/ão nói lầm bầm: "Có thể đừng gi*t thầy Diệp trước được hay không? Cho dù là chơi trò chơi tôi cũng không nỡ đâu." Chân Tồn nghe cô gái nhỏ trước mặt nũng nịu nhớ tới "Thầy Diệp", trong lòng khó chịu một cách khó hiểu, nhưng vẫn thỏa hiệp gật đầu một cái. Dương Tường nói: "Vậy chúng ta gi*t Chu Dịch đi, để cho tiểu tử này bày trò lớn như vậy, tôi còn tưởng rằng mình bị b/ắt c/óc đấy!" Ngô Tân Vân khéo léo nói: "Được, vậy thì gi*t Chu Dịch." Chân Tồn và Trương Văn Hân cũng gật đầu một cái. Ngô Tân Vân nói: "Chờ đến khi trời sáng sẽ bầu ra cảnh sát trưởng, nếu như bầu ra thành công nhận được huy hiệu cảnh sát có thể x/á/c định thứ tự phát ngôn, còn có thể nhiều thêm 0.5 phiếu ở khâu biểu quyết. Thông thường đều là tiên tri đi tranh cử, sói chúng ta cũng phải phái người đi tranh cử lần này, cũng chính là giả bộ làm tiên tri." Cô nhìn về phía Trương Văn Hân, hỏi: "Chị Văn Hân có thể cùng em đi tranh cử cảnh sát trưởng không? Nếu như em không thành công, chị có thể thay thế em, hoặc là phát biểu ủng hộ em." Trương Văn Hân gật đầu, thấp giọng nói: "Tôi thử một chút." Dương Tường hưng phấn vỗ tay một cái: "Trò chơi này cũng rất thú vị! Trước kia sao tôi lại không chơi qua chứ!" Ngô Tân Vân nói: "Lần sau đưa anh đi cùng chơi." Sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía trần nhà, nói: "Người sói chọn gi*t ch*t là số 8 Chu Dịch." Giọng điện tử: "Sói mời trở lại phòng của mình." Bốn người tản ra. Trực giác của Chân Tồn lại gõ lên hồi chuông báo động. Trong lòng anh cuống cuồ/ng, lo lắng bất an, nhưng vẫn thuận theo quay trở lại phòng. Ngay giây phút bước vào phòng, cửa tự động đóng và khóa lại, nghi ngờ trong lòng Chân Tồn càng dày thêm. Trí tuệ nhân tạo đã phát triển đến như vậy sao? Ước chừng hai mươi phút sau, hình bông tuyết xuất hiện, giọng điện tử quen thuộc truyền tới: "Trời đã sáng, mời các vị người chơi bước đến phòng khách." Cửa bị mở ra, Chân Tồn đi ra ngoài, phát hiện phòng khách hình tròn mới vừa trống trơn đã nhiều thêm một vòng ghế gỗ, trên ghế đ/á/nh số từ 1 đến 10 theo chiều kim đồng hồ. Giọng điện tử phía trên: "Mời các vị người chơi ngồi theo dãy số." Chân Tồn cẩn thận ngồi ở chỗ ngồi số 1. Những người khác cũng lục tục tới, trêu ghẹo lẫn nhau trò chơi này thật là quá giống thật. Diệp Thành Âm đi tới, ngồi bên cạnh Chân Tồn, châm chọc nói: "Chân tổ trưởng có thể nghe hiểu quy tắc trò chơi không?" Chân Tồn châm chọc: "Cẩn thận ch*t vì nói nhiều." Diệp Thành Âm ngạo mạn hừ một tiếng, đột nhiên nghiêm mặt nói: "Anh không cảm thấy có chút kỳ quái sao? Trò chơi này cảm giác dường như có chút quá mức, toàn bộ thiết lập đều có loại cảm giác không chân thật, đột nhiên mơ màng buồn ngủ, bị người sắp xếp tới lui, bao gồm cả tòa kiến trúc này.” Cậu nhìn về phía Chân Tồn, "Cũng cho tôi một loại cảm giác như đang nằm mơ." Chân Tồn cùng cậu hai mắt nhìn nhau một cái, mím môi không nói gì. Lông mi dài rậm của Diệp Thành Âm vỗ vỗ, nhếch môi nói: "Chân Tồn, anh là người thật tồn tại, hay là người trong mộng của tôi?" Chân Tồn nhìn ánh mắt ranh mãnh của hắn, cổ anh nóng lên một cách khó hiểu, mặt không cảm xúc nói: "Là người c/ắt đ/ứt đồ ăn ngoài của cậu." Mọi người cũng ngồi xuống theo như quy định. La Tiểu Lam nói: "Chu Dịch, cậu sắp xếp trò chơi này cũng quá kí/ch th/ích đi!" Chu Dịch gãi đầu một cái: "Tôi cũng không nghĩ tới là như vầy. Mấy ngày trước nhận được tờ rơi quảng cáo, cái gì mà trải nghiệm game nhập vai, siêu thực tế siêu thú vị, vì thế nên tôi đi ghi danh cho mọi người." La Tiểu Lam cau mày: "Cũng không biết hành lý bị để ở nơi nào." Hà Tiểu Giang nói: "Cô chớ nhiều lời, trong túi kia của cô có mấy đồng tiền chứ, chơi trước đi." Giọng điện tử: "Kế tiếp là bầu chọn cảnh sát trưởng, mời người chơi muốn tham gia tranh cử cảnh sát trưởng giơ tay lên." Số 2 Diệp Thành Âm, số 4 Ngô Tân Vân, số 5 La Tiểu Lam, số 8 Chu Dịch và số 10 Trương Văn Hân giơ tay lên. Chân Tồn kinh ngạc liếc Diệp Thành Âm một cái, Diệp Thành Âm không nhân nhượng trợn mắt nhìn lại, sau đó híp mắt một cái, tựa hồ trong lòng đang âm thầm suy nghĩ. Giọng điện tử: "Người chơi số 2, số 4, số 5, số 8, số 10 lên làm cảnh sát, bắt đầu từ người chơi số 4 phát biểu." Ngô Tân Vân hắng giọng một cái, dịu dàng nói: "Số 4 là tiên tri thật sự, tối ngày hôm qua đã kiểm tra thật giả... số 10 Trương Văn Hân, là người tốt, là đồng minh." Mọi người rối rít quan sát biểu tình của Trương Văn Hân. Ngô Tân Vân nói tiếp: "Tôi sẽ giữ hiệu cảnh sát, cảnh sát số 5 La Tiểu Lam, cảnh sát... số 6 Dương Tường, hai người phải bỏ phiếu cho tôi. Giải thích một chút cho những người không biết chơi, tối mai nếu như tôi ch*t, và được x/á/c định là người tốt, huy hiệu cảnh sát của tôi giao cho số 5, nếu là sói thì huy hiệu cảnh sát của tôi giao cho số 10." Cô đón nhận ánh mắt dò xét của Diệp Thành Âm, khẽ mỉm cười: "Số 4 phát biểu đầu tiên, không có gì hay để phân tích, hết." Giọng điện tử: "Mời người chơi số 5 phát biểu." Số 5 La Tiểu Lam nói: "Tôi chỉ đang phân tích tình hình sau khi được chọn làm cảnh sát, nhưng không nghe được nội dung gì." Cô giảo hoạt nhìn về phía Ngô Tân Vân, khuôn mặt cô ấy chợt đỏ lên, "Người chơi số 4 này nha, tôi biết gốc rễ, tôi cảm thấy cô ấy đang nói láo. Không có nguyên nhân, chỉ là tôi nói vậy thôi, có thể không chính x/á/c. Phát biểu xong rồi.” Giọng điện tử: "Mời người chơi số 8 phát biểu." Chu Dịch số 8 tỏ vẻ là một diễn viên xuất sắc, vỗ đầu một cái nói: "Ai nha, tôi ban đêm cũng không nghe được tin tức gì, cái gì cũng không biết. Mới vừa rồi người chơi số 5 này mới đạp người chơi số 4 một cái, chẹp, chị em tốt lại bất hòa. Tạm thời ngầm thừa nhận thân phận Ngô Tân Vân và La Tiểu Lam đối lập, nhưng cũng có khả năng là đã x/á/c định rõ ràng thân phận đối phương rồi. Tôi không nói lung tung thêm, qua." Giọng điện tử: "Mời người chơi số 10 phát biểu." Số 10 Trương Văn Hân yên lặng chốc lát, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Tôi là người tốt, người chơi số 4 nói tôi là người tốt, vậy người chơi số 4 chính là tiên tri." Giọng điện tử: "Mời người chơi số 2 phát biểu." Diệp Thành Âm khẽ cười một tiếng, nói: "Tôi không phải tiên tri. Người chơi số 4 Ngô Tân Vân, phát ngôn của cô cũng không phải tiên tri. Đầu tiên, cô rất do dự khi kiểm tra tin tức thật giả, giống như là tạm thời bịa ra. Thứ hai, mặc dù rất nỗ lực gán số 10 Trương Văn Hân phía đó thẻ người tốt, nhưng phản ứng của số 10 rất khiến tôi nghi ngờ. Số 10, cô không cân nhắc cô ấy là sói đang tùy tiện phát cho cô thẻ người tốt để lừa gạt tín nhiệm của cô sao? Trừ phi cô biết được tin tức ban đêm, nhưng cho dù như vậy cũng không thể trăm phần trăm chắc chắn số 4 chính là tiên tri. Sau đó đối với người chơi không đứng ra tranh cử cảnh sát trưởng, số 4 chỉ chú ý đến số 6 Dương Tường, nhìn khá nhiều lần, giống như là đang ám chỉ mình là sói và đang bỏ phiếu cho đồng đội." Lời nói của Diệp Thành Âm rất có lý, lại không hề nể mặt. Ngô Tân Vân cúi thấp đầu xuống, không dám đối mặt cùng hắn. Diệp Thành Âm nói tiếp: "Cuối cùng tôi nói một chút tại sao phải bỏ phiếu cho tôi. Nếu như tôi là sói, giả sử số 4 là tiên tri thật, nếu cô ấy không thuyết phục được, tôi sẽ làm bộ mình là tiên tri, tới đ/á/nh lừa dư luận. Giả sử số 4 là đồng đội sói của tôi, tôi là người cuối cùng phát biểu, một là nhắm vào chỗ sơ hở trong lời nói của cô ấy, tới ủng hộ cô ấy, hoặc là đạp cô ấy đi sau đó mình làm bộ là tiên tri. Nhưng tôi không làm như vậy, vì vậy số 4 không phải tiên tri, mà tôi nhất định là người tốt, nếu tiên tri không tranh cử cảnh sát trưởng, như vậy huy hiệu cảnh sát để tôi giữ. Tôi chưa từng chơi qua trò chơi này, chỉ tùy tiện nói đôi câu, qua." Chân Tồn oán thầm trong lòng: Còn tùy tiện nói đôi câu, cô gái nhỏ nhà người ta đối với cậu một khối tình si, lại bị đoạn suy luận này của cậu đổ ập xuống nghiền ép phát khóc rồi. Giọng điện tử: "Mời người chơi rút lui khỏi cuộc tranh cử cảnh sát trưởng thả tay xuống. Số 2 Diệp Thành Âm và số 4 Ngô Tân Vân vẫn tranh cử, mời người chơi không tham gia tranh cử ra giơ ra số mình ủng hộ." Mấy người còn sót lại suy tư chốc lát giơ tay lên. Giọng điện tử: "Số 1 Chân Tồn không bỏ phiếu, số 3 Vương Diễn, số 7 Lưu Khải, số 9 Hà Tiểu Giang bỏ phiếu cho số 2 Diệp Thành Âm, số 6 Dương Tường bỏ cho số 4 Ngô Tân Vân. số 2 Diệp Thành Âm được tuyển làm cảnh sát trưởng, có 1,5 phiếu quyết định." Diệp Thành Âm cười đắc ý với Chân Tồn, Chân Tồn coi như không thấy.