Chương 6
-
Trận đấu buổi chiều không thấy có Kiều Vi Vi.
Theo lời kể của nhân viên tổ chương trình, sau buổi phát sóng sáng nay, Kiều Vi Vi đã bị cư dân mạng bóc ra những việc bẩn thỉu mà cô ta dùng để h/ãm h/ại tôi suốt thời gian qua.
Ngoài tôi, còn có rất nhiều nghệ sĩ khác cũng bị cô ta làm hại.
Người hâm m/ộ của những người đó chắc chắn không thể để yên cho cô ta được.
Phần bình luận trên các tài khoản mạng xã hội của Kiều Vi Vi tràn ngập những lời mắ/ng ch/ửi.
Tổ chương trình cũng nhận được rất nhiều lời phàn nàn từ những người hâm m/ộ.
Kiều Vi Vi buộc phải dừng ghi hình, cô ta thông báo trên mạng là mình cảm thấy không khoẻ.
Nhưng phần lớn cư dân mạng đều không tin lời cô ta.
“Lục Nhạn Châu, đó không phải là do anh làm đó chứ?”
Tôi ngập ngừng hỏi anh ấy trước khi lên sân khấu.
Dù sao thì, sau những gì Kiều Vi Vi làm với tôi, Lục Nhạn Châu có lẽ sẽ không thể để yên cho cô ta.
Vẻ mặt Lục Nhạn Châu có chút khẩn trương nhưng vẫn cố giả vờ bình tĩnh.
“Tôi chỉ muốn làm gì đó cho em thôi”
Anh cụp mắt xuống, tỏ vẻ đáng thương.
“Em sẽ không trách tôi chứ?”
Ánh mắt thận trọng của Lục Nhạn Châu như nhéo vào tim tôi một phát.
Dù biết đây là chiêu mà anh ấy vẫn hay dùng để tôi mềm lòng, tôi vẫn không nhịn được chiều theo ý của anh.
“Anh làm tốt lắm”
Đáng lẽ tôi phải sớm hiểu ra, kiểu người như Kiều Vi Vi chắc chắn không bao giờ có giới hạn.
Bạn càng tử tế thì cô ta càng được nước lấn tới.
Cuối cùng, sự tử tế của bạn cũng sẽ trở thành con d/ao sắc nhọn và tự đ/âm vào chính mình mà thôi.
Nghe được lời khen của tôi, ánh mắt của Lục Nhạn Châu lấp lánh như sao.
Trò chơi buổi chiều diễn ra ở bể bơi.
Tất cả các khách mời sẽ được chia thành hai team, đội nào đẩy được tất cả thành viên của đội kia xuống sẽ thắng cuộc.
Vì có thêm khách mời đặc biệt là Lục Nhạn Châu nên chương trình nhận được rất nhiều lượt truy cập và xem trực tiếp.
Tổ chương trình đã rất nhanh trí xếp tôi và Lục Nhạn Châu vào cùng một team.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, cả tôi và Lục Nhạn Châu đều là những người đầu tiên của team.
Hai chúng tôi ngồi trên một chiếc phao lớn và chờ đợi người chơi ở team khác lướt tới và đ/âm vào chúng tôi.
Mỗi người trong số 4 khách mời của team kia sẽ có một cơ hội.
Chỉ cần không trượt ra ngoài vạch vàng và đẩy được hai chúng tôi thì anh ta sẽ được một điểm.
Một nhóm khách mời đều rất háo hức và thảo luận nhiệt tình để tìm cách hạ gục được tôi và Lục Nhạn Châu.
Tôi lo lắng nhìn họ và dùng tay giữ ch/ặt mặt đất.
Đột nhiên, Lục Nhạn Châu đưa đôi tay dài về phía tôi.
“Vãn Vãn, nắm tay tôi đi, tôi sợ họ sẽ đẩy tôi đi mất”
Lục Nhạn Châu hoàn toàn quên mất hình tượng Rapper ngầu lòi trước đây của mình và nói với tôi bằng giọng điệu nũng nịu.
[ah ah ah ah, tôi nghe thấy cái gì vậy trời]
[Rapper Lục trước đây: Tôi ngầu nhất tôi đẹp trai nhất. Rapper Lục bây giờ: Tôi sợ lắm :(( ]
[Lục Nhạn Châu, anh là người đàn ông cao 1 mét 87 đó!]
[Hahaha, cô vợ nhỏ cao 1m87 này quấn người quá]
Tôi đặt tay mình lên tay Lục Nhạn Châu, tim vô cớ đ/ập thình thịch.
Tôi nói với Lục Nhạn Châu một cách trịnh trọng:
“Vậy anh phải cẩn thận đó. Em sẽ cố gắng hết sức!”
“Ừm”
Khoé miệng Lục Nhạn Châu hơi nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng đều.
[Uuuuuuuuuuuuuuu họ thực sự tình quá đi!]
[Tên nhóc Lục Nhạn Châu này đừng có mà kiêu ngạo, nếu anh mà còn tỏ ra nũng nịu nữa, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh đâu!]
Sau khi nhóm khách mời thảo luận xong, họ quyết định sẽ loại bỏ tôi trước.
Một người trong số họ hít một hơi thật sâu, nằm xuống và lao về phía tôi.
Tôi sợ đến mức nhắm mắt và nắm ch/ặt lấy tay Lục Nhạn Châu.
Tôi bị va vào, nhưng may mắn là Lục Nhạn Châu đã giữ ch/ặt tay tôi, chiếc phao của tôi chỉ hơi dịch chuyển một chút thôi.
Ngược lại thì vị khách nữ va vào tôi đã rơi thẳng xuống nước.
Ba người còn lại quyết định đ/á/nh cược, hai người sẽ đẩy Lục Nhạn Châu, người còn lại sẽ đẩy tôi, cố gắng để đẩy được cả hai người chúng tôi xuống nước cùng một lúc.
Khi ba người họ lao tới, Lục Nhạn Châu dứt khoát buông tay, đẩy mạnh tôi về phía trước.
Bản thân anh thì không thể chống trọi được hoả lực của cả ba người nên đã bị hất thẳng xuống nước.
Team chúng tôi dành chiến thắng chung cuộc.
Lục Nhạn Châu khi lên bờ toàn thân ướt sũng, đi thẳng tới trước mặt tôi.
Anh cúi đầu xuống, đột nhiên thu hẹp khoảng cách giữa hai chúng tôi, hơi thở ấm áp phả vào cổ tôi khiến không khí xung quanh trở lên mơ hồ.
Lục Nhạn Châu chăm chú nhìn tôi, ánh mắt đầy quan tâm, giọng nói có chút khàn khàn và nóng rực.
“Vãn Vãn, chúng ta có thể quay lại được không?”
“Cả đời này tôi chỉ muốn ở bên em mà thôi.”
[Quay lại đi! Chị dâu, xin hãy cho Lục Nhạn Châu một danh phận]
[Lục Nhạn Châu thật quyến rũ quá đi]
[Có phải tôi là người duy nhất chú ý đến thân hình siêu chuẩn của Lục Nhạn Châu không? Hắc hắc…]
[Ngày hôm nay bị phát đường ngọt quá đi thôi]