Chương 8
8.
Tôi vừa đi vệ sinh một lúc rồi quay lại nhưng anh trai tôi đã rời đi rồi.
Trong khi tôi vẫn đang hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra thì bình luận trên màn hình lại tràn vào như đi/ên.
[Hahahahaha, Hứa Vãn, cô không biết mình đã bỏ lỡ điều gì đâu.]
[Anh trai cô ấy và Lục Nhạn Châu khiến tôi buồn cười ch*t mất.]
[Biểu hiện của anh trai vừa rồi thật đúng là đặc sắc]
[Anh trai của cô ấy đúng là gà mờ trong tình yêu mà]
Tôi nhìn Lục Nhạn Châu với vẻ mặt đầy thắc mắc.
Anh lặng lẽ ngồi yên trên ghế và bóc thêm vài con tôm cho tôi.
Tôi vừa ngồi xuống, môi anh đã ghé sát vào tai tôi thì thầm: “Anh đã thuyết phục được anh trai em rồi đó”
Đồng thời tôi cũng nhận được một vài tin nhắn thoại từ anh trai tôi trên điện thoại.
"Hứa Vãn, giao em cho Lục Nhạn Châu đấy, anh đi trước đây."
" Cũng không cần phải quá cảm ơn anh đâu. Dù gì thì em cũng chỉ mất đi một người anh trai thôi. Còn anh thì suốt thời gian qua đã đ/á/nh mất chân ái của cuộc đời mình.”
"Thật là một tính toán sai lầm."
“Ai có thể ngờ rằng cô gái anh yêu bảy năm lại là fan của tên đó!”
"Thôi không nói nữa, anh phải đi hẹn hò đây."
Giọng điệu của anh tôi đặc biệt thoải mái và vui vẻ.
Cái gì cơ?
Tôi nhất thời bị sốc và không nói nên lời.
Lục Nhạn Châu tiếp tục gắp tôm cho tôi, anh nói thêm: “Gần đây anh mới biết được thôi.”
[Hahaha, cái chiêu này của rapper Lục đúng là chí mạng mà.]
[Đây có lẽ là lợi ích của việc có nhiều người hâm m/ộ phải không, có ai mà ngờ được đâu cơ chứ?]
[Anh trai của Hứa Vãn mới đầu còn nói: Nếu bạn không tin thì tuyệt đối không thể; Đây là một trận đấu hay do ông trời gửi đến.]
Lục Nhạn Châu đột nhiên tiến lại gần, khiến tôi không kịp cảnh giác.
Khuôn mặt điển trai của anh phóng đại trước mắt tôi.
“Vãn Vãn, trở ngại lớn nhất cũng đã biến mất rồi."
"Em có thể cho tôi một cơ hội nữa được không?"
"Chúng ta quay lại với nhau nhé."
Tôi nén lại tiếng đ/ập thình thịch trong tim, nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”
“Vậy anh có thể hôn em được không?”
Hai má Lục Nhạn Châu ửng đỏ đầy nghi hoặc.
"Nếu không thể..."
Tôi ngẩng đầu hôn lên đôi môi Lục Nhạn Châu, chặn những lời chưa kịp nói của anh.
Mọi thứ xung quanh chúng tôi đều im lặng, như thể thời gian đang đứng yên tại khoảnh khắc này.
Lục Nhạn Châu sửng sốt một chút, sau đó quay lại nhìn tôi đắm đuối.
Anh ôm lấy chiếc eo thon của tôi và hôn sâu hơn.
Từ hương vị ban đầu cho đến nụ hôn nồng nàn và kéo dài, toàn thân tôi tê dại vì nụ hôn ấy.
[Cíu,cíu, tôi có thể xem cái này mà không phải trả tiền không?]
[ Đúng là tr/a t/ấn người đ/ộc thân đến ch*t mà]
[Ối dồi ôi may quá, rapper Lục của tôi cuối cùng cũng có thể nói lời tạm biệt với cuộc sống đ/ộc thân rồi.]
[Chiến thần tình yêu trong sáng đã ngã xuống. Cuối cùng hai người cũng có thể đoàn tụ.Lại còn hỏi trước khi hôn nữa chứ huhuhu]