Chương 11
Tập luyện bí cảnh ba năm mở một lần, bên trong vô số cơ duyên, nguy hiểm cũng trùng trùng.
Minh Uyên vẫn ngẩng cao đầu hệt như chó giả dạng người, đợi chờ ta c/ầu x/in được đi cùng với hắn ta.
Cho đến khi ta bước vào bí cảnh không ngoảnh đầu lại, hắn ta mới xây xẩm mặt, dẫn một đám sư đệ và Tô Tẩm Tẩm theo sau.
Pháp khí linh vật trong bí cảnh phần lớn đều vùi sâu dưới đất, mắt thường gần như không thể nhận ra.
Ta lấy máy quét thăm dò ở trong kho chứa đồ, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, một hình ảnh xuyên thấu hoàn chỉnh đã hiện ra trước mắt.
Bất kể là pháp khí linh vật gì cũng đều đ/á/nh dấu rõ ràng trên màn hình.
Sau khi làm xong xuôi mọi thứ, ta chuẩn bị định đi tới chỗ có linh ki/ếm thượng cổ, bỗng phía sau lại truyền tới giọng nói đầy kiêu ngạo của Minh Uyên.
"Hừ, Diệp Thanh Thanh, ngươi tưởng mình có bao nhiêu khí phách? Mới vào đây có hai khắc mà đã sốt sắng chạy theo rồi."
Ta quay đầu lại thì thấy Minh Uyên dẫn theo đám sư đệ đồng môn, cùng Tô Tẩm Tẩm ríu rít chạy tới bên này.
Không hổ là tiểu sư muội được người người yêu mến, mọi người đều tranh nhau bợ đỡ săn đón.
Rõ ràng ta có mặt trước, nhưng lại không biết x/ấu hổ mà nói ta tới vì hắn ta.
"Đại sư huynh, tiểu sư đệ của chúng ta là dược tu, chi bằng xin y một thang th/uốc trị bệ/nh của ngươi đi, đừng có thấy nữ tử nào cũng nghĩ người ta thích mình, tự luyến như vậy không phải chuyện tốt gì đâu."
Trong lúc mọi người chưa kịp phát hiện, tôi lén thả ra một viên đạn chứa khí đ/ộc, viên đạn chỉ lớn hơn lỗ kim một chút bay thẳng về phía yêu thú cách không xa.
Minh Uyên thật sự mất sạch mặt mũi, chỉ biết buông lời chế giễu:
"Không biết tốt x/ấu, ta xem ngươi còn có thể chống đỡ bao lâu."
Tô Tẩm Tẩm phát huy vai diễn tiểu sư muội người người yêu mến đi lên dịu dàng khuyên nhủ:
"Đại sư tỷ, mọi người cũng chỉ quan tâm tỷ mà thôi, sao tỷ cứ không nhận lòng tốt vậy thế? Ở chỗ muội có một viên đan dược tiểu sư đệ luyện chế riêng cho muội, tăng cường sức khỏe, bây giờ muội tặng nó cho sư tỷ."
Nói rồi, ả ta đưa cho ta một chiếc hộp nhỏ.
Minh Uyên kh/inh khỉnh nói: "Đan dược tốt như vậy cho nàng ta thật là lãng phí."
Ta nhíu mày nhận lấy, chỉ thấy bên trong có một viên đan dược màu đen, ngửi thì thấy có mùi tiên thảo linh lung thường thấy ở tu chân giới.
Cùng lúc đó, máy cảnh báo trong tai ta phát ra tiếng tít tít, trong tai ta lặp đi lặp lại tiếng robot chỉ mình ta nghe thấy.
"Cảnh báo, đo lường được Diarsenic trioxide trong đồ vật trước mặt vượt qua tiêu chuẩn; cảnh báo, đo lường được Diarsenic trioxide trong đồ vật trước mặt vượt qua tiêu chuẩn..."
Diarsenic trioxide, ở thế giới này gọi là thạch tín.
Nếu ít thì buồn nôn mắc ói, nhiều thì thăng thiên ngay tại chỗ.
Tiểu sư đệ ở một bên hậm hực bất bình:
"Tiểu sư muội, đây là đan dược ta tặng cho muội, sao muội lại lấy tặng cho người khác? Nàng ta xứng à?"
Tô Tẩm Tẩm vừa định oai phong lẫm liệt dạy dỗ tiểu sư đệ dược tư kia một phen, thì nghe thấy tiếng gầm gào của yêu thú quanh đây, ép sát về phía này bằng tốc độ cực nhanh.
Minh Uyên lập tức trở nên nghiêm túc, nhìn về phía xa.
Rất nhanh, đồng tử đột ngột co rút, hét ầm:
"Yêu thú cấp cao, trốn mau!"
Tốc độ của tu sĩ làm sao nhanh bằng tốc độ của yêu thú được?
Chỉ một cái chớp mắt, yêu thú nổi đi/ên đã xuất hiện ở trước mắt chúng ta.
Tô Tẩm Tẩm sợ hãi núp ra sau đám người, hoảng lo/ạn không biết làm gì:
"Đại sư huynh, phải làm sao bây giờ? Yêu thú này mạnh quá."
Minh Uyên lạnh lùng chỉ đạo:
"Thanh Thanh, ngươi đi dẫn yêu thú đi, ta dẫn các sư đệ rời đi."
Ta kinh ngạc nhìn về phía hắn ta.
Con người này rốt cuộc có bao nhiêu bộ mặt vậy?
Còn trên mặt ta khắc ba chữ vật tốt thí, để hắn ta đều coi ta là hòn đ/á kê chân có thể hi sinh bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu.
"Đại sư huynh thương đồng môn như vậy sao không tự mình lên dẫn yêu thú đi đi?"
Minh Uyên bị vạch trần tâm tư, mặt đỏ tía tai, nhưng vẫn tìm cớ cho chính mình:
"Các sư đệ tu vi thấp, cần có ta bảo vệ, Thanh Thanh có kinh nghiệm dẫn yêu thú đi hơn ta."
"Người tốt đều để đại sư huynh làm hết rồi, chi bằng đại sư huynh đi dẫn yêu thú đi, ta bảo vệ các sư đệ rời đi cho."
"Diệp Thanh Thanh, đã là lúc nào rồi mà ngươi vẫn còn so đo ai cãi lại ai hả?"
"Nếu như ta cãi đảm bảo còn đỉnh hơn ngươi, giọng cũng to hơn ngươi!"
Minh Uyên không ngờ ta lại không nghe lọt gì, mắt thấy yêu thú đang đến gần từng bước, Tô Tẩm Tẩm bỗng vui vẻ nói:
"Ta có linh hạc, có thể đưa mọi người rời đi."
Linh hạc là linh vật sư tôn tặng cho tiểu sư muội, có thể đưa người bay trong không trung.