Chương 4126 Lần này cơ hội cuối cùng cũng tới rồi!

Phong Nhất Sắc
Nguồn: tamlinh247.us
Cảnh tượng trước mắt khiến trong lòng Diệp Viễn rung động. Đạt được tới cảnh giới nguyên thần hỗn độn, Diệp Viễn có thể cảm giác được rõ ràng tàn hồn của những người này vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán đi mà là chuyển hóa thành một loại năng lượng không thể giải thích được, quay về với nhân gian đất trời. Loại cảm giác này giống hệt với cảm giác lúc hắn đứng trước phần mộ của cha. Chỉ là cảm giác lúc này hắn cảm nhận được so với lúc trước càng rõ ràng hơn. Mà Diệp Viễn phát hiện, không phải ai cũng có thể trở về với đất trời. Giống như Cơ Chính Dương, mãi sau khi Cửu Thương thiên đế chết đi, mới có một chút dao động. Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Viễn trở nên kiên định. “Cha, nếu như có luân hồi, con lên trời xuống đất nhất định sẽ hồi sinh cho cha! Cha và mẹ trải qua đau khổ, vì con mà chết, con nhất định sẽ sống một đời hạnh phúc!” Diệp Viễn âm thầm thề. Cộp! “Cha!” Trường Lạc thiên đế quỳ xuống đất, nhìn về hướng tàn hồn của Dược Tổ đang tiêu tan mà khóc rống lên. Lúc này, cảm giác áy náy xấu hổ trong lòng hắn không thể nào che dấu được nữa. Diệp Viễn thở dài xoay người rời đi. “Phốc!” Phía sau truyền tới một sức mạnh cường đại, Trường Lạc thiên đế ngông cuồng tự đại cứ như vậy mà kết thúc. … Chân Diệm đạo tràng, đạo tràng của Hỏa Tổ. Cửu Đại Đạo Tổ tập hợp đầy đủ, một ngọn núi nhỏ, lặng lẽ lơ lửng ở giữa chín người, toát ra dao động khiến người khác hoảng sợ. Cho dù với thực lực của chín người hợp lại, cũng không hoàn toàn áp chế được uy lực của tiểu Thông Thiên sơn. Bởi vì trận đấu lần trước với Bảo Trư, toàn bộ dãy núi Khải Nguyên đã trở thành một đống đổ nát. Không còn cách nào khác bọn họ mới đến Chân Diệm đạo tràng cùng lĩnh hội tiểu Thông Thiên sơn. Những kho báu như vậy đặt ở trong tay ai thì người bên cạnh đương nhiên đều sẽ không phục. Cuối cùng chỉ có thể để chín người cùng nhau lĩnh hội. Rốt cục ý nguyện cũng đã được thực hiện, trên gương mặt của cả chín người đều không thể che giấu được niềm vui. Nhìn thấy tài nguyên của Diệp Viễn bọn họ làm sao có thể không động tâm? “Thời gian không nhiều, giữa chúng ta lại nghi ngờ lẫn nhau, chỉ khiến cho Thần Tộc được lợi! Huống hồ tên tiểu tử Diệp Viễn kia còn nhìn như hổ đói, chúng ta không thể khinh thường! Nếu không thể tiến thêm một bước, kết cục của chúng ta chỉ có chết!” Lâm Triều Thiên sắc mặt ngưng trọng nói. Đạt được tiểu Thông Thiên tất nhiên là một cơ hội lớn. Nhưng mà, bọn họ cũng gặp phải nguy hiểm chưa từng có. Uy hiếp Diệp Viễn mang lại cho bọn họ quả thật là rất lớn. Khi gặp phải một đối thủ không giết được, kết cục chỉ có thể bị giết. Trên mặt của mấy vị Đạo Tổ thu lại những tia vui sướng, bọn họ đều lộ ra vẻ ngưng trọng. Đột nhiên áp lực rất lớn! “Lâm Thiên huynh nói không sai! Lúc này chúng ta nên bỏ đi thành kiến, đồng tâm hiệp lực!” Hỏa Tổ nói. Các vị còn lại đều gật đầu, hiển nhiên lần này tất cả đều đồng lòng. Tầm mắt của Lâm Triều Thiên rơi trên tiểu Thông Thiên sơn có chút kích động nói: “Bảo bối ẩn chứa đại đạo chi lực vượt qua chúng ta! Không nghĩ tới, Thông Thiên Giới lại còn có một bảo bối như vậy! Thực lực chín người chúng ta hợp lại thậm chí có thể củng cố quy tắc chi lực! Đến lúc đó, cho dù thiên đạo luân hồi, thì thực lực của chúng ta cũng sẽ luôn ở vị trí cao nhất! Chỉ cần có thể vượt qua được trận chiến diệt thế lần này, chúng ta sẽ có hy vọng phá bỏ được gông xích, đi đến tột cùng của Thông Thiên Giới này! Sau một lúc, cả Bát Đại Đạo Tổ đều nhiệt huyết sôi trào. Bao nhiêu năm nay, nơi bọn họ muốn đi nhất chính là núi Thông Thiên! Nhưng mà, cho dù bọn họ nỗ lực như thế nào đi chăng nữa đều không thể vượt qua bức chắn kia. Lần này cơ hội cuối cùng cũng tới rồi! “Lâm Triều Thiên huynh, huynh nói làm thế nào, chúng ta đều nghe theo huynh!” Phong Tổ nói. Lâm Triều Thiên khẽ gật đầu nói: “Ngọn núi này ẩn chứa đại đạo vô cùng mênh mông, chắc hẳn các vị đều đã có thể ngộ, con đường tu hành của chúng ta còn rất nhiều điều chưa hoàn mỹ, tiểu Thông Thiên sơn này càng giống như một chiếc gương, chiếu lên những thiếu sót trên người chúng ta một cách trọn vẹn. Tất cả mọi người đều gật đầu, bọn bọ đoạt được bảo vật, đương nhiên đã sớm thể nghiệm qua. Lâm Triều Thiên nói những điều này không sai, trên tiểu Thông Thiên sơn ẩn chứa đại đạo, khiến bọn họ hiểu rõ hơn về việc tu luyện của mình. Mặc dù Đạo Tổ cường đại nhưng không có nghĩa là trong quá trình tu luyện bọn họ không xảy ra sai sót nào. Đại Tổ rối rắm, ai có thể chân chính lĩnh hội được đây?