Chương 12
Hôm nay đang độ lập thu, ta ngồi xếp bằng đ/ốt hương cầu phúc trong Phượng Hoàng Lâu.
Nữ sử Tiễn Hương đi vào.
Nàng là tâm phúc của Trần Phi nương nương, tin tức ngoài kia, ta đều biết qua nàng.
Ta rất cảm kích Trần Phi nương nương sau khi bị Tiết Kim Diễn đ/âm sau lưng vẫn đồng ý tin tưởng chúng ta, giúp đỡ chúng ta hoàn thành kế hoạch.
Nữ sử nói cho ta biết kế hoạch của Thẩm Thu Thủy: “Hai ngày nữa là ngày giỗ của Tiên Hoàng hậu, ả ta định cố tình phạm lỗi, mạo phạm Tiên Hoàng hậu, đưa đằng chuôi cho Thiên Đức Đế, để Thiên Đức Đế lợi dụng ả ta u/y hi*p người, ép người cam tâm chịu ch*t.”
“Sao ả ta chắc chắn ta sẽ chịu ch*t vì ả ta nhỉ? Nếu như ta mặc kệ ả ta thì sao?” Ta hỏi.
“Hôm qua Thẩm Quý phi đã triệu kiến mẫu thân người.” Nữ sử nói.
Ta phút chốc hiểu ra.
Ả ta vẫn nghĩ ta còn quân tâm tới cha mẹ, để tâm tới mạng sống của một trăm tám mươi baỷ người Thẩm gia.
“Thẩm cô nương.” Nữ sử ánh lên sự thông cảm: “Trần Phi nương nương nói, mọi người đều đã chuẩn bị xong, vạn sự đã hoàn, gió đông cũng đã tới, ngài bảo nô tì hỏi thử người, đã sẵn sàng hay chưa.”
“Yên tâm, ta cũng đã chuẩn bị xong rồi.” Ánh mắt ta kiên định hơn bao giờ hết.
Thẩm Thu Thủy, tiếp theo, sống ch*t một lần nào!
...
Mạo phạm Tiên Hoàng hậu, nhiều nhất sẽ liên lụy tới chín tộc Thẩm thị, nếu như Thiên Đức Đế tính toán, m/áu chảy như suối, nếu như Thiên Đức Đế không tính toán thì có thể nhẹ nhàng trôi qua.
Dựa theo kế hoạch của chúng ta, muốn trừ khử Thẩm Thu Thủy, bắt buộc phải loại bỏ chỗ dựa của Thẩm Thu Thủy – Thiên Đức Đế.
Tội danh như mạo phạm Tiên Hoàng hậu vẫn không đủ.
Vì vậy, không đợi đến ngày giỗ của Tiên Hoàng hậu, ngày thứ hai sau khi lập thu, trên triều đường đã có Ngự sử tử gián, nơi hàng trăm đứa trẻ sơ sinh trong dân gian mất tích, là do Thẩm Quý nhân gây ra. Thẩm Quý nhân giữ gìn mỹ mạo mà đã bắt trẻ con luyện đan dưỡng nhan, đan đồng tử chính là óc của trẻ sơ sinh.
Khoảng thời gian trước trong kinh thành thật sự đã xuất hiện số lượng lớn trẻ sơ sinh bị mất tích, khiến dân chúng hoảng hốt lo sợ. Ngũ Hoàng tử Thành Dụ phụ trách điều tra án này, đã tra rõ là do tà giáo gây án.
Vụ án sớm đã phá, hung thủ cũng sớm bị bắt về thụ án, nhưng Thành Dụ vẫn giữ kín không thông cáo, là để hôm nay kéo Thẩm Thu Thủy xuống nước.
Thiên Đức Đế vốn đang đợi một cơ hội để bắt ta cam tâm tình nguyện chịu ch*t, Ngự sử lại ở trên triều đường nhỏ m/áu, Thiên Đức Đế bèn thuận thế nổi gi/ận, lão trước nay vẫn sủng ái Thẩm Thu Thủy cũng không màng xem kỹ chứng cứ Ngự sử giao nộp mà đã lập tức hạ lệnh bắt giam Thẩm Thu Thủy.
Sau khi hạ triều, Thiên Đức Đế liền tới Phượng Hoàng Lâu.
Ở trước mặt ta, đầu tiên là lão tố cáo tội á/c cực lớn của Thẩm Thu Thủy, tiếp đó tỏ ý: “Người biết việc này không nhiều, trẫm biết tỷ muội hai người các nàng tình thâm nghĩa nặng, tính mạng của Thẩm Thu Thủy sẽ do nàng toàn quyền quyết định.”
Ta không ngờ lão lại không chờ đợi được như vậy, ta cứ nghĩ ít nhất lão sẽ sai tâm phúc tới chuyển lời. Một bậc quân vương, đích thân tới u/y hi*p một dân nữ tầm thường như ta, thật sự quá là rớt giá.
Bây giờ xem ra, Hoàng đế, chẳng qua cũng chỉ thế này.
Không thấy long bào, lão cũng không khác gì nam nhân bình thường.
“Bệ hạ muốn thực hiện điều ước gì?” Ta khổ sở hỏi lão.
Mắt Thiên Đức Đế ánh lên tia sáng q/uỷ dị: “Trẫm muốn một cơ thể trẻ trung.”
“Được, Quân thượng chỉ cần hạ lệnh tha cho tỷ tỷ thần, thần phụ cam tâm chịu ch*t.” Ta cố ý khóc nức nở.
“Được được được!” Thiên Đức Đế vô cùng kích động.