Chương 1

Tôi đã tình cờ tải xuống một phần mềm có tên là “Xứng đôi vừa lứa”. (Gốc là “对象匹配”) Trên trang phần mềm ghi là chỉ cần nhập các loại thông tin cơ bản của bản thân, hệ thống sẽ cho bạn biết đối tượng nắm tay cả đời trong tương lai là ai. Còn có loại phần mềm mới lạ như vậy à? Tôi mang thái độ thử xem trò vui, nhập vào một lèo. Một phút đồng hồ sau, trên giao diện xuất hiện một cái tên: Lạc Tùy. Cái này cũng quá...... Không thể tưởng tượng nổi. Phần mềm này lại biết xu hướng tính dục của tôi! Bản edit thuộc sở hữu của Tặc Team, vui lòng không mang đi bất cứ đâu, dưới bất cứ hình thức nào. C/on m/ẹ nó, còn nói cho tôi biết Lạc Tùy chính là đối tượng tương lai của tôi. Lạc Tùy, mọi người đều biết, là giáo thảo của trường, người lớn lên đẹp trai, dáng người cũng tốt, chơi bóng rổ cũng tốt, khí chất cũng phi thường xuất chúng… Toàn bộ ưu điểm ông trời đều đắp lên người hắn rồi đúng không. Nhưng mà tôi cũng chưa từng tiếp xúc với hắn, người ưu tú như vậy thật sự là đối tượng của tôi sao? Do dự hai phút, tôi liền đưa ra một quyết định táo bạo. Nếu số mệnh đã định sẵn hắn thuộc về tôi, ông đây trước hết phải đem người đuổi tới tay. Sau đó thực hiện quyền lợi của mình trước thời hạn. Tôi vừa chuẩn bị xuống lầu thì tình cờ gặp bạn cùng phòng đẩy cửa đi vào. Cậu ta vỗ vai tôi, giống như có bí mật kinh thiên động địa gì đó: “Văn Tự, tôi vừa mới thấy trên sân thể dục có một người con trai lại đi tỏ tình với Lạc Tùy. Cậu đoán xem thế nào?” Khóe miệng tôi gi/ật giật: “Lại tiếp tục từ chối à?” “Không sai. Lạc Tùy không chỉ vô tình từ chối cậu ta, còn đứng trước mặt cậu ta nói gh/ê t/ởm. Trong trường này không ai không biết giáo thảo là một thẳng nam sắt thép. Hoa khôi trường cũng không theo đuổi được cậu trai này, một tiểu thụ đáng yêu như cậu ta có thể theo đuổi được sao?” Xong rồi, xuất sư chưa thắng đã ch*t trước. Hắn nhất định là người đàn ông tôi không thể chiếm được. Tôi liếc nhìn phần mềm trên điện thoại di động, trực tiếp gỡ cài đặt, cái quái gì vậy chứ. Lãng phí tình cảm của tôi, cũng may tôi kịp thời dừng lại nên không gây tổn hại. Ban đêm, tôi mơ một giấc mơ, thế nhưng ngoài ý muốn lại mơ thấy Lạc Tùy. Lên đại học đã được ba tháng rồi, tôi và hắn từ trước tới nay chưa từng gặp nhau. Hắn vì sao lại xuất hiện ở trong giấc mơ của tôi, còn gắt gao đ/è ở trên người tôi. Hắn đỏ mặt, thở hổ/n h/ển, một lần lại một lần vuốt ve gò má của tôi. “Tiểu Tự, trên người em thơm quá, nếu anh quen em sớm một chút thì tốt rồi.” Tôi ở trong mộng mềm nhũn đến rối tinh rối m/ù, mở to hai tròng mắt đầy mờ mịt, nhìn khuôn mặt có đôi mày sắc lẹm đôi mắt như sao trước mặt này. “Lạc Tùy, anh có thích em không?” Ngón tay Lạc Tùy vuốt ve khóe môi tôi, sau đó cúi đầu hôn tôi. “Thích, đương nhiên là thích. Lạc Tùy chỉ thích Văn Tự. Tiểu Tự, hôm nay có thể không?” D/ục v/ọng trong mắt hắn rõ ràng có thể thấy được, nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi tôi. Tôi x/ấu hổ đến đỏ mặt, giơ tay che khuất mắt mình. “Có… có thể, anh nhẹ chút, em... lần đầu tiên.” Tôi là cắn răng mới nói hết mấy chữ này. Hô hấp Lạc Tùy càng rối lo/ạn, hắn đẩy tay tôi ra: “Văn Tự, em nhìn anh này.” Tôi đối diện với ánh mắt nóng bỏng của hắn, chỉ cảm thấy mặt mũi mình sắp bốc ch/áy. “Nhớ kỹ, chỉ có anh mới có thể b/ắt n/ạt em như vậy. Em là của anh.” Trong mơ, tôi bị hắn lăn qua lộn lại, suốt đêm bị hắn hành hạ. Ăn rồi mới biết được mùi vị, bộ dáng không biết mệt mỏi kia không hề giống giáo thảo lạnh lùng, cao quý, dè dặt. Mơ, quả nhiên là mơ mà. Sau khi tỉnh dậy, cả người tôi đ/au nhức, đặc biệt là thắt lưng, cảm giác sắp g/ãy rồi. Giống như thật sự bị hắn làm vậy. Bạn cùng phòng liếc mắt nhìn tôi: “Tối hôm qua có phải cậu nằm mộng xuân không? Đất cũng lăn mấy vòng luôn rồi, may mà không nằm trên giường, nếu không ngã ch*t cậu rồi!” Tôi: ......