Uy lực chiến thần
Chương 429 “Lớp trưởng?”
“Đúng nhỉ!” Bảo vệ vỗ lên đầu, lập tức tiến lên trước chỉ vào xe của Lâm Hữu Triết và nói: “Đây là xe của ai, mau lái đi chỗ khác, không muốn sống nữa có phải không?” Lâm Hữu Triết tiến lên trước một bước: “Là xe của tôi”. “Của anh ư?” Tên bảo vệ quan sát Lâm Hữu Triết một lượt: “Anh là ai, ai cho phép anh đỗ xe ở đây?” “Tôi đến để tham gia bữa tiệc”. Lâm Hữu Triết bình tĩnh nói. Thế nhưng ba người Đường Tinh Hà vừa nghe thấy vậy thì lại cười ha hả, suýt thì đứt hơi. “Nghe thấy tên này nói gì không? Hắn lại bắt đầu diễn rồi, hắn lại còn nói hắn tới để tham gia bữa tiệc cơ đấy?” “Chị biết ngay hắn sẽ nói như vậy mà, đúng là không cần thể diện!” “Chắc là muốn tới chụp vài tấm ảnh rồi đăng lên mạng cho oai, những chuyện như vậy chúng ta đều hiểu cả”. Sở Văn Xương và chị gái hắn người tung kẻ hứng, vô tình vạch trần Lâm Hữu Triết. Tên bảo vệ đó mới đầu còn hoài nghi, thế nhưng nghe thấy mấy lời này thì sắc mặt lập tức u ám: “Tên kia, anh nói anh tới tham gia bữa tiệc, vậy anh lấy giấy mời ra đây cho tôi xem”. “Còn cần giấy mời à?” Lâm Hữu Triết nhíu mày. Cố Phàm gọi anh tới đây, nhưng không hề nói cần giấy mời gì cả. “Hừ, không có giấy mời thì mau cút đi, nơi này không phải là chỗ để anh móc nối quan hệ!” Bảo vệ hừ một tiếng, không chút khách khí đẩy Lâm Hữu Triết ra. Chủ nhân của trang viên Thanh Hoà là một nhân vật truyền kỳ. Cả đời này người đó ghét nhất là mấy kẻ hèn hạ thích nịnh nọt bợ đỡ. Nếu như để Lâm Hữu Triết vào trong, không cẩn thận đụng đến người đó thì bọn họ đều sẽ bị đuổi việc! “Mau cút đi, nếu không cút tôi sẽ đập nát xe anh!” Mấy tên bảo vệ đều tiến lên, giận dữ quát tháo. Ánh mắt Lâm Hữu Triết càng lúc càng lạnh lùng, anh đang suy nghĩ có nên giải quyết đám ruồi bọ này hay không. Đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên. “Dừng tay, tại sao các người lại bắt nạt người khác?” Lâm Hữu Triết ngạc nhiên. Anh quay đầu nhìn thì thấy người nhà họ Liễu đang đi về phía mình. Dẫn đầu là Liễu Thiên Nghệ và một ông lão. “Lớp trưởng?” Lâm Hữu Triết lẩm bẩm. Liễu Thiên Nghệ khẽ mỉm cười với anh, sau đó nhìn vào nhóm bảo vệ kia: “Cậu ấy là bạn tôi, tôi phải dẫn cậu ấy vào trang viên Thanh Hòa, các người muốn ngăn cản sao?” “Hóa... hóa ra là bạn của cô Liễu, chỉ là hiểu lầm thôi”. Tên bảo vệ cười ha hả, vội vàng nhường đường. Sau khi nhà họ Lâm và nhà họ Tiêu lụn bại. Nhà họ Liễu vốn dĩ là một trong những gia tộc hạng nhất ở Giang Thành, bây giờ đã trở thành gia tộc đứng đầu. Tất nhiên những tên bảo vệ nhỏ nhoi như bọn họ không dám phản bác lời nói của Liễu Thiên Nghệ. Sắc mặt ba người Sở Văn Xương hết sức u ám, nhưng không dám ngăn cản.