Võ Đạo Đại Tông Sư
Chương 189 "Thần đạo quyền pháp! ”
Sau khi Phạm Hổ ngừng la hét, đại hoàng tử lần thứ ba trong trận tỷ thí này muốn cứu hắn .
Tuy nhiên lần này, hắn vẫn như cũ, không hành động gì.
Phạm Hổ kia đã có sự thay đổi mới.
Sương mù tràn ngập màu máu, máu bên dưới lớp vảy rồng bao quanh thân người hắn không ngừng tràn ra.
Rất nhanh, cả người Phạm Hổ bị bao phủ bởi sương mù máu.
Dưới võ đài, Lâm Huyền đồng tử co rút lại, hô to một tiếng:
"Tiêu rồi!"
Lời hắn nói ra, làm cho Dịch Thiên Vũ đứng bên cạnh kinh hãi .
"Lâm Huyền, làm sao vậy?"
Lâm Huyền trầm giọng lại, giải thích.
"Trong Phong vân hóa long quyết ta đã truyền cho Phạm Hổ, có hai loại bí kĩ, một cái trong số đó là Long Biến, có thể làm tu vi tăng vọt."
"Loại thứ hai gọi là Long Nộ, có thể làm cho tu vi tăng vọt lần thứ hai, nhưng chỉ có đạt đến Hóa Nguyên cảnh, thậm chí cảnh giới cao hơn, mới có thể sử dụng chiêu thức này, nếu chưa đạt đến cảnh giới này người bình thường nặng thì ý thức vỡ vụn, trở nên ngớ ngẩn, đần độn, còn nặng thì linh hồn trực tiếp tan biến!"
Long chi nhất nộ, hủy thiên diệt địa.
Mang lại một sức mạnh mạnh mẽ, nhưng đồng thời cũng tác động xấu cực mạnh đến thân thể người sử dụng chiêu thức này.
" Phạm Hổ căn bản không thi triển được một chiêu thức nào, nhưng hắn lại bị linh hồn công kích, đánh mất ý thức của bản thân, hiện tại thân thể dựa theo bản năng mà thi triển ra Long Nộ!"
Long chi nhất nộ, huyết nhiễm vạn cương.
Làn sương máu trên người của Phạm Hổ chính là dấu hiệu của long biến.
Dịch Thiên Vũ khẩn trương hỏi :
" Vậy Phạm Hổ sẽ như thế nào"
Trong thanh âm của Lâm Huyền mang theo sự lo lắng dày đặc.
"Sẽ trở thành một con dã thú không ý thức, chỉ biết giết chóc!"
Phong Vân Hỏa Long Quyết tu luyện đến cực hạn, có thể lấy thân thể người để hỏa thành thân chân long.
Con rồng có ý thức sẽ trở thành vua của các loài yêu quái, nhưng con rồng không có ý thức sẽ trở thành một con quái thú hoang dã có sức mạnh to lớn.
"Trước tiên cứ bình tĩnh quan sát sự thay đổi của hắn, nếu Phạm Hổ không tự khôi phục được ý thức của mình, ta sẽ ra tay ngăn cản hắn!"
Trên võ đài, Phạm Hổ lại một lần nữa đứng lên, chỉ có điều, trong đôi mắt của hắn, không nhìn ra một chút thần thái nào.
Lúc này, nhìn Phạm Hổ không khác gì một cái xác không hồn.
Trương Long hoảng sợ, một sự sợ hãi phát ra từ tận trong nội tâm.
Hắn dường như nhìn thấy một con quái vật rồng to lớn, đang dùng móng vuốt cấu lên lồng ngực mình, dang rộng đôi cánh, gầm thét, tràn đầy sự sát dục.
Toàn thân hắn run rẩy, một sự run rẩy phát ra từ chính trong nội tâm.
Đại hoàng tử cùng những người quan sát trên võ đài cũng cảm thấy vô cũng sợ hãi.
Trong lòng của đại hoàng tử bây giờ hết sức kinh hãi.
"Tại sao trên người của hắn lại phát ra khí tức của rồng chứ!"
"Đây là Long Tức thuần chính sao, trước giờ ta cũng chưa từng được thấy qua, nghe cũng chưa từng được nghe thấy đó!"
Mà ở trên lôi đài, những người có cảnh giới thấp hơn, thậm chí còn đứng lên muốn dời khỏi trận.
Kim giáp vệ sĩ quốc để bảo vệ người xem dưới khán đài, tay đã nắm chặt chuôi kiếm của thanh bảo kiểm bên hông
Trên người Phạm Hổ tản mát ra sát dục, đại số đều rơi vào trên người Trương Long.
Đôi môi run rẩy của Trương Long cũng không nói nên lời.
Phạm Hổ đi về phía trước một bước, mông của hắn vội vàng di chuyển về phía sau.
Đột nhiên, hắn vang lên trong tay còn có ngọc địch.
"Đúng vậy! Cây sáo ngọc có thể làm tổn thương anh ta! Có thể cứu ta! ”
Trương Long vội vàng đưa cây sáo ngọc lên miệng một lần nữa, tiếng sáo lại vang lên.
Chẳng qua tiếng sáo lúc này, so với lúc trước, lúc ngắt lúc dừng lại, còn thiếu chút trung khí.
Trương Long sợ hãi, không thể liên tục thổi sáo...
Tiếng sáo mang theo linh hồn trùng kích, giết về phía Phạm Hổ, nhưng mà, cùng bộ dáng lúc trước hắn ôm đầu kêu thảm thiết lăn lộn, Phạm Hổ bất vi sở động.
Ý thức của Phạm Hổ đã hôn mê, khống chế thân thể của hắn, là thân thể hoàn toàn dựa vào bản năng sau khi Long Nộ tức giận.
Phạm Hổ nắm chặt hai đấm, nhắm ngay Trương Long mở miệng.
"Rống! ”
Tiếng rồng ngâm vang vọng khắp lôi đài!
Đại hoàng tử trong lòng cả kinh, hắn phát hiện bắp chân Phạm Hổ hơi phát lực, đây là muốn động thủ với Trương Long.
Trương Long giờ này khắc này, đã bị dọa vỡ lá gan, không hề có lực hoàn thủ.
Đừng nói là hiện tại ngay cả đại hoàng tử cũng nhìn Phạm Hổ kinh hồn bạt vía, cho dù là người luyện Luyện Thể Cảnh đi chăng nữa, cũng có thể dễ dàng giết chết Trương Long.
Võ đấu liên châu không thể chết người, hơn nữa chính đại hoàng tử chính là người phán quyết.
"Dừng lại! ”
Đại hoàng tử ngang nhiên ra tay, ngăn ở trước mặt Trương Long.
Lúc này, Phạm Hổ động đậy .
Hắn trong nháy mắt biến mất tại chỗ, đi tới trước mặt đại hoàng tử.
Phạm Hổ đã hoàn toàn mất đi ý chí, mặc kệ ai ở trước mặt hắn, đều phải giết!
Tiếng rồng gầm kinh thiên lại vang lên, móng vuốt rồng sắc bén của Phạm Hổ, lao thẳng về phía đại hoàng tử.
"Hừ! ”
Đại hoàng tử ngay lúc này xuất chiêu, một chưởng đánh về phía Phạm Hổ.
Hắn chỉ coi Phạm Hổ là mất trí, cũng không muốn giết hắn, cho nên chỉ dùng ba mươi phần trăm sức mạnh của mình.
Với cảnh giới của hắn, ba mươi phần trăm sức mạnh, cũng đủ để đối phó tuyệt đại đa số người luyện võ ở Tụ Khí Cảnh.
Tuy nhiên, Phạm Hổ sau khi biến thành rồng thì không thuộc về đa số.
Khi bàn tay đại hoàng tử tiếp xúc với móng vuốt của Phạm Hổ, hắn liền hối hận vì sao mình không dùng nhiều vài phần lực lượng.
Trong cuộc so đấu, hắn đúng là rơi vào thế hạ phong.
Đại hoàng tử muốn thay đổi chiêu thức, dĩ nhiên đã không còn kịp nữa rồi, hắn liền bị đánh phăng ra ngoài.
"Chết tiệt! ”
Đại hoàng tử vội vàng ổn định thân hình, chuẩn bị ra tay lần nữa.
Nhưng khi hắn phục hồi tinh thần lại, Phạm Hổ đã đứng trước người Trương Long rồi.
Trương Long vẻ mặt sợ hãi, dưới chân có chất lỏng tràn ra.
"Đừng giết tôi! ”
"Không! ”
Phạm Hổ làm sao còn có thể nghe được, hai chân hắn cắm vào lồng ngực Trương Long, dùng sức xé rách.
Thân thể Trương Long bị xé thành hai nửa!
Máu tươi theo móng vuốt của Phạm Hổ nhỏ xuống dưới...
Giọt mưa rơi từ trong tay Trương Long lăn xuống chân của Phạm Hổ, bị máu nhuộm thành màu đỏ.
Phạm Hổ một cước giẫm xuống, trong phút chốc, ngọc địch trở nên nát bấy.
Đại hoàng tử tức giận.
"Ngươi dám giết người! ”
Khí thế cuồng bạo, từ trên người đại hoàng tử tuôn ra, hắn muốn vận dụng toàn lực, muốn giết chết Phạm Hổ.
Nhưng vào lúc này, một tiếng kinh hô vang lên.
"Thủ hạ lưu nhân! ”
Đại hoàng tử ngẩng đầu nhìn, Lâm Huyền tung người nhảy lên, chắn ở phía trước Phạm Hổ.
"Đại hoàng tử, Phạm Hổ cũng không phải là có ý giết người, kính xin hạ thủ lưu tình! ”
Đại hoàng tử vừa định mở miệng, đã thấy Phạm Hổ đột nhiên động đậy, hắn vọt tới phía sau Lâm Huyền, một trảo vỗ về phía cổ Lâm Huyền.
Đại hoàng tử kinh hô.
"Cẩn thận! ”
Thực lực của Lâm Huyền hắn đã chứng kiến qua, Lâm Huyền có thực lực đánh vào top mười, thậm chí là top ba.
Có rừng treo đi tìm mộ cổ Ma Đế, tuyệt đối sẽ chiếm được tiên cơ trong tay Tà Vũ.
Trương Long là một tiểu tốt vô danh, chết thì chết, nhưng Lâm Huyền không thể chết!
Lâm Huyền nghe được tiếng gió gào thét phía sau, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước.
Lúc này trở mình, một quyền đánh ra!
"Thần đạo quyền pháp! ”
Trong chiến đấu của Mã Hội, Lâm Huyền không ra tay, ai cũng không rõ Lâm Huyền đến tột cùng lợi hại đến mức nào.
Nhưng mà giờ phút này, Lâm Huyền ra tay rồi.
Một quyền này, bộc phát ra kình đạo, ma sát với không khí , phát ra tiếng ầm ầm, tựa như sấm sét trên mặt đất.
Nắm đấm này của Lâm Huyền va chạm với móng vuốt của Phạm Hổ, sau một khắc, thân hình của Phạm Hổ bay khỏi vị trí.
Hắn bị Lâm Huyền trực tiếp đánh bay ra ngoài!
Toàn bộ đài quan sát, lặng ngắt như tờ!