Võ Tôn Đỉnh Cấp

Tư Không Tiếu
Cập nhật:

Chương 924 “Đây là Thiên Lộ sao?”

CHƯƠNG 924 Mọi người kinh ngạc nhìn bọn họ đang rơi xuống dưới như lá rụng. “Anh Cửu Thiên, anh lợi hại quá. Đây là võ kỹ sao? Luyện khí sĩ cũng thế này nhỉ.” Viên Hạc kinh ngạc hô lên. Hia mắt Phùng Liễu tỏa sáng: "Có phải võ kỹ ở đẳng cấp này có thể khiến con người bay lên không? Cậu Cửu Thiên, anh sắp tiến vào Thiên Canh cảnh rồi sao. Hạng Võ không ngừng tán thưởng: “Có thể...có thể...dạy cho tôi võ kỹ này không?” Cửu Thiên cười cười nói: "Võ kỹ gia truyền, chỉ là chuyện nhỏ thôi!” Ba người Viên Hạc gật đầu. Sau đó Viên Hạc nói: "Xem ra gia tộc của anh là một võ đạo thế gia cường đại rồi. Cửu Thiên cười gượng, cũng không giải thích nhiều. Ngược lại Tiểu Hắc trên vai lại cười nghiêng ngả. Một tiếng cạch vang lên, mọi người rơi xuống đất, cát mịn văng khắp nơi. Nơi này là một bãi biển, đập vào mắt họ là biển rộng hùng vĩ. Họ đưa mắt về phía xa, ở bờ bên kia là một dãy núi cao chọc trời như tận cùng thế giới. Dãy núi liên nhau, cực kỳ ngay ngắn, giống như một bức tường ngăn cách biển lớn Cửu Thiên khẽ nhíu mày nói: "Đúng là nơi này sao? Đô thành đâu? Sao không nhìn thấy” Cửu Thiên quay đầu thì thấy đám người Viên Hạc đang đứng sững tại chỗ, ngửa đầu nhìn dãy núi đang chìm trong mây mù trước mặt. Cửu Thiên nghi hoặc nói: "Mọi người đang nhìn gì vậy?” Lúc này, Viên Hạc mới kịp hoàn hồn, hắn ta nuốt một ngụm nước bọt rồi nói: “Nhìn đô thành đó!” “Thành gì? Thành ở đâu cơ?” Cửu Thiên nhìn quanh tứ phía, chẳng thấy thành gì cả. Viên Hạc chỉ vào dãy núi xa xa, lớn tiếng nói: "Đô thành đó! Anh Cửu Thiên, đó chính là đô thành!” Chỉ một câu đã khiến Cửu Thiên càng thêm nghi hoặc. Đó là đô thành sao?” Hắn nhìn về phía những dãy núi ngay ngắn cao chọc trời, bỗng Cửu Thiên nghĩ tới một giả thuyết điên rồ. "Đó là... tường thành?" Cửu Thiên kinh ngạc. Viên Hạc gật đầu nói: "Đúng vậy. Đó chính là tường thành. Đây là đô thành, quốc chi cự thành đó!” Cửu Thiên há to miệng, đồng tử trừng còn lớn hơn lỗ mũi. Quốc chi cự thành! Nếu tường thành đã hùng vĩ tới mức này thì cái thành đó phải tới tới nhường nào. Cả người Thập Tam cũng cứng đờ, hắn ta chưa từng thấy toà thành nào lớn như vậy. Cửu Thiên không tưởng tượng nổi, Viên Hạc hít trùng rồi nói: "Đi, chúng ta đi tìm Thiên Lộ thôi!" Cửu Thiên nghe không hiểu, nhưng hắn không hỏi nhiều, chỉ đi theo đám Viên Hạc. Thuyền, xe ngựa đều được cất vào, năm người bước dọc theo bãi biển rồi tiến nhanh về phía trước. Không lâu sau, trước mắt họ bỗng xuất hiện một vật, đó là một tinh thạch lộ bắc qua biển, vô cùng trong suốt. Nếu nhìn không kỹ thì dù có băng qua nó cũng không thể phát hiện. Tinh thạch lộ, rộng tới trăm trượng. Con đường này, thoáng như thông thiên đại đạo, nối liền sơn hải. “Đây là Thiên Lộ sao?” Cửu Thiên hỏi. Viên Hạc tán thưởng: "Đúng vậy Cửu Thiên huynh. Đây chính là Thiên Lộ, cũng chính là lối vào cổng thành” Nghe được mấy chữ lối vào cổng thành, Cửu Thiên cảm thấy trái tim mình hơi co thắt. Lối vào cổng thành nhà ai làm thế này chứ, nếu đây là đường vào cổng thành, vậy vùng biển này là.... Cửu Thiên cẩn thận suy ngẫm, đừng vùng biển này chính là con sông bảo vệ thành chứ. Nghĩ tới đây, Cửu Thiên lập tức kinh hãi nói không ra lời. Mọi người bước lên con đường tinh thạch rồi đi về phía trước.