Chương 6
Trong mấy ngày tiếp theo, tôi vẫn kiên trì hàng ngày mang cơm cho Lâm Nghiễn Thanh.
Thỉnh thoảng còn mang theo một bó hoa hồng lớn.
Mọi người trong studio của Lâm Nghiễn Thanh đều biết rằng ông chủ trẻ của họ được phú nhị đại coi trọng.
Tôi cũng đưa cho Lâm Nghiễn Thanh một khoản tiền và m/ua cả một tầng của tòa nhà văn phòng tốt nhất trung tâm thành phố.
Tôi đưa giấy chứng nhận bất động sản cho Lâm Nghiễn Thanh, nhưng Lâm Nghiễn Thanh cau mày từ chối, nói rằng nó quá đắt, cậu ấy không muốn.
Hơn nữa còn trả lại số tiền tôi đã đưa cho cậu ấy.
Tuy biết trước rằng cậu ấy rất có thể sẽ không nhận nhưng tôi vẫn tức gi/ận.
Vì thế tôi đã bơ cậu ấy nửa ngày.
Từ 7 giờ sáng đến 11 giờ trưa, cuộc chiến tranh lạnh một chiều kết thúc, 11 giờ 01 tôi mang cơm trưa cho cậu.
Ch*t ti/ệt, khi nào Lâm Nghiễn Thanh mới để ý đến tôi?
Trong khoảng thời gian này, Quý Phong đến quấy rầy Lâm Nghiễn Thanh mấy lần, nhờ hệ thống nhắc nhở, mỗi lần Quý Phong đến, tôi đều hỏa tốc tới đuổi hắn đi.
Sau nhiều lần, Quý Phong dường như đã thực sự từ bỏ theo đuổi Lâm Nghiễn Thanh, không tới nữa.
Tạm thời cũng không có công nào khác xuất hiện, tôi thở phào nhẹ nhõm đôi chút.