Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long
Chương 298: Đến biên cương
Nơi này chính là biên cương của vương triều Đại Ly, đi về phía tây chính là Vô Cực Ma Hải, Vô Cực Ma Hải là một mảnh đất mênh mông bị sương mù bao phủ, tràn đầy tội ác và hỗn loạn, đó là thiên đường của tu sĩ ma đạo cũng là cấm địa của tu sĩ chính đạo.
Giống như trong vương triều Đại Ly có tông môn chính đạo như tứ đại Thần Tông vậy, trong Vô Cực Ma Hải cũng phân bố rất nhiều thế lực ma đạo, trong đó không thiếu những thế lực siêu nhiên.
Mà vùng đất biên cương chính là nơi hai đạo chính ma trộn lẫn.
Dần dần trong thành trì ở nơi này tụ tập rất nhiều tán tu, tán tu chính là những người không dựa vào bất kỳ thế lực nào, là tu sĩ đơn độc tu hành, trong lòng bọn họ cũng không có cái gọi là đạo chính ma, trong mắt chỉ có hai chữ lợi ích.
Ngoài ra biên cương cũng là một vùng đất vô cùng dơ bẩn, tụ tập rất nhiều người có tội ác ngút trời, bị vương triều Đại Ly hoặc là môn phái chính đạo truy nã, những người đó đều lựa chọn tiến vào vùng đất biên cương để chạy khỏi việc đuổi bắt.
Không chỉ như vậy, nơi này còn nổi tiếng là có nhiều đạo tặc chuyên cản đường cướp bóc, giết người cướp của, gây hại rất nhiều cho thành trì ở biên cương.
Có câu nói là đã đến một nơi nào đó rồi thì phải thấy thoải mái, bình tâm lại mà yên ổn sinh sống, sau khi Mục Long đến biên cương liền không còn suy nghĩ nhiều nữa, bắt đầu tính toán đến chuyện rèn luyện.
Vốn dĩ hắn là muốn thông qua việc rèn luyện ở biên cương để sớm ngày đột phá Ngự Hồn cảnh, lấy được truyền thừa của Thái m Ngọc Thỏ, luyện ra Bổ Thiên Đan trợ giúp Vân Kinh Hồng tu bổ căn nguyên thể Băng Tâm Linh Lung.
Nhưng hôm nay lại bị Pháp Vương tính kế, hắn không thể không nhận pháp chỉ, phải chém chết hai thiên tài ma đạo trong vòng hai tháng, trở về tông giao nộp nhận lệnh.
Điều này ở trong mắt tất cả mọi người đều là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành, nhưng mà trong lòng Mục Long lại không nghĩ như vậy.
Một mặt là tính cách của hắn sẽ không cho phép dễ dàng nhận thua, mặt khác chính là tự tin với thực lực của mình.
"Dù sao ta là người đã mở ra mười ba phương huyền cung, trước mắt tuy mới chỉ là Bích Cung cảnh, nhưng thực lực này đã có thể đối mặt được với Ngự Hồn cảnh đỉnh phong, nếu như ta có thể đột phá Ngự Hồn cảnh, có lẽ... cũng không phải là không thể đánh với Linh Văn cảnh được!"
Trong mắt Mục Long lóe lên ánh sáng, đã quyết định được mục tiêu.
"Xem ra điều quan trọng cần thiết nhất bây giờ là phải cố gắng đột phá đến Ngự Hồn cảnh, chỉ có như vậy mới miễn cưỡng có tư cách để xông xáo biên cương.
Mặc dù đây là lần đầu tiên Mục Long tới biên cương, nhưng trước kia ở trong nội môn đã được nghe mấy vị kia sư tỷ nhắc tới biên cương có vẻ vô cùng kiêng kỵ, chắc hẳn đây là một vùng đất chẳng lành, nhất định phải cẩn thận mới được.
"Tuy bây giờ tích lũy cả người mình vô cùng hùng hậu, nhưng nếu muốn đột phá lại dễ vậy sao?", Mục Long cười khổ một tiếng.
Dù sao đột phá Ngự Hồn cảnh là một ngưỡng cửa to lớn, chẳng những phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên mà còn cần thời cơ nhất định, từ xưa đến nay không biết đã có bao nhiêu tu sĩ bị chặn ngoài cửa, không có duyên phận với trường sinh.
Cũng may hắn có rất nhiều Tam Quang Thánh Thủy, ngược lại không cần phải lo lắng về tài nguyên đột phá Ngự Hồn cảnh, quan trọng nhất là cần thời cơ.
"Ngự Hồn như thế nào đây?", Mục Long tự hỏi.
Con đường tu luyện nặng ở một chữ "ngộ", cảnh giới càng cao lĩnh ngộ sẽ càng quan trọng, mà từ sau khi tiến vào Tiêu Dao Thần Tông, cả ngày hắn đều đắm chìm ở trong tranh đấu không nghỉ, đã lâu rồi chưa từng tĩnh tâm lĩnh ngộ.
"Huyền Cung Hợp Nhất Động Thiên Hiện, Nhục Thân Thông Huyền Phá Thiên Môn!", Mục Long mặc niệm một tiếng, đây là cảnh phương thức đột phá Ngự Hồn từ xưa tới nay.
Những lời này nhìn như chỉ có mười bốn chữ ngắn ngủi, nhưng trong đó lại ẩn giấu cánh cửa kì diệu để đột phá Ngự Hồn cảnh, có rất nhiều biến hóa.
Tu sĩ Bích Cung cảnh ngưng luyện huyền cung, mục đích là hội tụ chân nguyên, nuôi dưỡng thân xác, tuy là như vậy nhưng rốt cuộc thân xác ở cảnh giới này vẫn thuộc về thể xác phàm tục, bởi vì tu sĩ Bích Cung cảnh vẫn cần ăn cần uống, chứ chưa đạt tới cảnh giới không ngủ không ăn.
Mục đích tu luyện cuối cùng của cảnh giới này chỉ có bốn chữ, thân xác thông huyền.
Tu sĩ Bích Cung cảnh thông qua ý chí của bản thân để chặt đứt gông xiềng bẩm sinh, mở ra huyền cung, một mặt là ý chí tinh thần của bản thân lớn mạnh, mặt khác là được huyền cung chân nguyên nuôi dưỡng có thể không ngừng bỏ đi tạp chất trong thân xác, rèn luyện khí lực, càng thêm thân thiện với linh khí trong trời đất
Lâu ngày máu thịt sẽ trở nên tinh khiết, có thể hoàn mỹ tiếp nạp linh khí trong trời đất, khi đó sẽ có thể thông qua pháp môn tu luyện để dung hợp tất cả huyền cung, mở ra một động thiên ở trong cơ thể của tu sĩ.
Động thiên chính là dấu hiệu thân xác thông huyền.
Chỉ có máu thịt tinh khiết, có thể tiếp nhận linh khí trời đất một cách hoàn mỹ mới có thể lấy linh khí trời đất làm chất dẫn nối liền huyền cung, dung hợp được nó, nếu không cưỡng ép dung hợp chắc chắn sẽ nổ tung mà chết.
Mà tác dụng động thiên ở chỗ để chưa linh khí trời đất, nuôi dưỡng tinh nguyên cơ thể con người, chỉ có như vậy mới có thể làm sức lực lớn mạnh.
Trong ba hồn bảy phách, hồn là âm, phách là dương.