Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Long bất bại
Cập nhật:

Chương 306: Dương Điên Phong, Âm Ma Sơn

Tất cả những người này đều là cường giả Ngự Hồn cảnh, người cầm đầu kia có khí tức mạnh nhất. Nhưng một tên thô kệch như Man Phong cũng không sợ hắn ta, thấy những người này không có ý tốt, hơn nữa còn có âm mưu từ trước, Man Phong liền quát lạnh: "Đạo tặc ở đâu, nếu biết gia gia đây là người của Huyền Nguyệt Thương Minh thì hãy nhanh chóng nhường đường, nếu không chọc Man gia gia nhà ngươi nổi giận, ta sẽ cho các ngươi tan thành mây khói!" Không ngờ người nọ nghe vậy lại ngông cuồng cười lớn, vô cùng khinh thường nói: "Không thể không nói bình thường Huyền Nguyệt Thương Minh của ngươi cũng có chút danh tiếng, người ngoài nghe tên có lẽ sẽ phải sợ hãi, nhưng ngươi cũng nên nghe về tên của ta đây một lần!" "Các ngươi hãy đứng ngay ngắn mà nghe rõ đây, ông đây chính là Dương Điên Phong của Âm Ma Sơn, nếu muốn sống thì hãy nhanh chóng giao mật lệnh kia ra, nếu không ông đây không ngại để cho Quỷ Hống Quan có thêm mấy bộ xương trắng đâu!", trong lời nói của người này có vẻ hung tàn độc ác, khí thế uy nghiêm. Man Phong nghe thấy vậy thì vô cùng giận dữ, sát khí dần dần hiện ra trong mắt, lạnh giọng nói: "Đám sơn tặc các ngươi đúng là đông như ruồi, quả nhiên là tin tức nhanh nhạy, nhưng mà muốn lấy được mật lệnh cũng phải hỏi xem bảo đao trong tay Man gia gia của ngươi có đồng ý hay không!", Man Phong quát lên, một thanh đao lớn đột nhiên xuất hiện trong tay, lưỡi đao sắc bén, chiến ý mênh mông, muốn đánh một trận với Dương Điên Phong kia. Nhưng mà ngay lúc này, cô gái ngồi trong xe lâu rồi không nói chuyện lại mở miệng nói: "Man Phong, lui ra, ngươi không phải đối thủ của hắn ta", sau đó rèm xe bị vén lên, một bóng người đi ra ngoài. Suốt quãng đường này, cô gái kia vẫn luôn ngồi trong xe, Mục Long chỉ nghe thấy giọng nói của cô ta rất hay, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi, bây giờ cô ta mới để lộ khuôn mặt thật, đúng là một cô gái trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp. Ánh trăng ảm đạm trên bầu trời Quỷ Hống Quan chiếu ra khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của thiếu nữ. Da thịt cô ta trắng trẻo, nõn nà giống như ngọc, ngay cả mái tóc rũ xuống hai bên như thác nước cũng khó mà che được đôi mắt sáng rực rỡ; lông mi hẹp dài hơi run rẩy như lông vũ, lại giống như bươm bướm vỗ cánh muốn bay; hai hàng mày ngà cong cong sắc bén như núi xa, đôi mắt trong trẻo sâu rộng kia giống làn nước mùa xuân trong khe núi, làm người ta vừa nhìn đã như sa vào trong đó; cái mũi cao xinh xắn giống như trời cao cố gắng tạo ra riêng cho cô ta vậy, đôi môi anh đào màu hồng càng thêm mềm mại ướt át dưới ánh trăng. Có một khuôn mặt như vậy đã có thể khiến hàng vạn người phải nghiêng ngả rồi, nhưng sắc đẹp của cô ta lại không chỉ có ở những thứ đó. Một bộ quần áo lụa mỏng màu tím, vạt quần tung bay trong gió mát đêm trăng, giống như một đóa hoa nở rộ dưới ánh trăng, tỏa ra sức hút vô cùng thần bí, khí chất cả người nhã nhặn mông lung, cô ta đứng lơ lửng giữa không trung giống như quỷ quái xuất thế, thần nữ hạ phàm, trên cơ thể tản ra từng mùi hương yêu kiều làm say đắm lòng người. Cô gái này vừa xuất hiện đã khiến đám đàn ông không thể rời mắt được, ngay cả Mục Long cũng không nhịn được ngơ ngẩn, lúc tỉnh táo lại, trước mắt liền sáng lên, không khỏi khen ngợi: "Đúng là một cô gái xinh đẹp". Mục Long mới chỉ thấy được sắc đẹp này ở trên người Vân Kinh Hồng, mà cô gái mặc đồ tím này lại có nhan sắc không hề thua kém Vân Kinh Hồng, chỉ là hai người này đều có nét đẹp riêng. Còn về một đám đạo tặc Âm Ma Sơn, bao gồm cả Dương Điên Phong đã hoàn toàn ngây người, bình thường bọn họ tụ tập cướp bóc, đương nhiên đã cướp được không ít cô gái, trong đó cũng không thiếu người có sắc đẹp xuất chúng. Thậm chí Dương Điên Phong là thủ lĩnh của Âm Ma Sơn, có bảy tám phu nhân áp trại, đều xinh đẹp động lòng người, nhưng so sánh với cô gái trước mắt này thì cũng chỉ là hạng bình thường mà thôi. "Hahaha, xem ra Dương Điên Phong ta hôm nay gặp may rồi, chẳng những có thể lấy được mật lệnh, còn có thể có được giai nhân tuyệt sắc như vậy, Âm Ma Sơn sẽ có thêm một phu nhân áp trại", Dương Điên Phong không ngừng suy nghĩ, hận không thể lập tức ôm cô gái mặc đồ tím vào lòng mà âu yếm. Đám đạo tặc khác nghe thấy thế thì chỉ có thể liếm môi, cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, người phụ nữ mà thủ lĩnh coi trọng, bọn họ cũng không dám mơ ước. Nếu là cô gái tầm thường bị nói những lời làm nhục ngay trước mặt mọi người như vậy, chỉ sợ cho dù không tức giận mắng to thì cũng phải nhíu chặt mày, trợn mắt nhìn, nhưng cô gái mặc đồ tím này vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, lạnh nhạt nhìn Dương Điên Phong nói: "Dương Điên Phong của Âm Ma Sơn sao? Tránh ra đi, lấy thực lực của Âm Ma Sơn các ngươi thì không thể cản đường ta được đâu". Mặc dù cô gái này nói bằng giọng điệu bình tĩnh dửng dưng, nhưng ẩn sau đó lại là sự tự tin và kiên quyết không tầm thường, mặc dù đối mặt với rất nhiều đạo tặc, mặc dù chính cô ta cũng chỉ là Ngự Hồn cảnh đỉnh phong, vậy thì sao chứ? "Haha, không ngờ tiểu nương tử không chỉ có dung nhan hơn người mà còn có can đảm và định lực này, càng khiến ta thích hơn, ừm, không tệ, không tệ..." Sau đó chỉ thấy trên bầu trời Quỷ Hống Quan lại xuất hiện mấy khí tức vô cùng mạnh mẽ, khoảng mười người rơi từ trên không xuống, một người trong đó tự giới thiệu: "Thái Càn Khôn của Huyền Phong Lĩnh, đã sớm cung kính chờ từ lâu".