Bìa truyện
Tác giả: 阿叨

Ta là cận vệ bí mật của Thái tử Thẩm Triệu, khi ngài ấy lên ngôi thì ta lại cáo hưu. Thẩm Triệu không nỡ rời xa, hỏi ta sau khi cáo hưu muốn làm gì? Ta nói, muốn làm người phụ nữ yếu đuối, an phận chờ ch*t. Thẩm Triệu xua tay: “Được, ta phong cho tỷ làm Nhược Phi.” Ta: ??? Ngài đừng có không tuân theo chuẩn mực thế chứ. Ngài ấy lộ ra một nụ cười tươi: “Tỷ tỷ, trẫm phải phụng dưỡng tỷ.” Sau đó, trước mặt tất cả các công chúa, văn võ bá quan đã tố cáo ta là một nữ thích khách từng gi*t vô số người, cần phải hành hình lăng trì. Tân hoàng đế Thẩm Triệu ngồi trên ngai rồng, chống tay lên đầu. "Thật sao? Trẫm không tin." "Trừ phi..." "Ái phi của trẫm, tự tay gi*t ch*t khanh ngay trước mặt trẫm." "Như vậy sẽ khiến bằng chứng trở nên vô cùng x/á/c thực."

8/10
Bìa truyện

Văn án: Cha ta là một người xuyên không, ngay khi ta chào đời, ta đã nghe thấy tiếng lòng của ông. “Hả, đây chính là nữ phụ á/c đ/ộc trong tương lai, sao lại đáng yêu và mềm mại như vậy, vậy mà lại phát triển sai hướng nhỉ? Không được, ta phải bảo vệ con bé thật tốt, con gái của trẫm chỉ có thể trở thành nữ chính thôi.” Ban đầu đúng như vậy, ông dạy ta tự tôn tự trọng, không phụ thuộc vào nam nhân, nói rằng nữ nhi cũng có thể làm được nhiều việc. Nhưng sau đó, mọi thứ đã thay đổi. Ông nhìn ta bằng ánh mắt gh/ê t/ởm, nói rằng ta không có một chút quy củ của nữ nhi, bảo ta quỳ ở Phật đường chép kinh Phật. Và ta cũng không còn nghe thấy tiếng lòng của ông nữa.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Tô Lệ

Văn án: Sau khi xuyên không thành Hoàng hậu, Thái hậu chê tôi m/ập, Hoàng đế chê tôi x/ấu, sủng phi vắt óc tính kế tranh giành với tôi. Nàng ta kh/óc l/óc th/ảm th/iết: “Hoàng hậu đã gi*t con của thần thiếp!” Hoàng đế hỏi: “Là do nàng làm sao?” Tôi giang hai tay ra: “Là do thần thiếp làm đó, rồi sao nào, đ//ánh ch*t thần thiếp hay gì?”

8/10
Bìa truyện

Văn án: Hoàng đế gần sáu mươi tuổi đã yêu ta ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ngài hỏi thái giám: “Đây là nữ nhi nhà ai?” Từ công công đáp: “Là con gái duy nhất của nhà họ Giang, hôn thê của Định Bắc Hầu, đã được bảo vệ và yêu thương suốt nhiều năm.” Định Bắc Hầu có công dẹp lo/ạn Hung Nô, đáng được ban thưởng. Nhưng hoàng đế lại nói: “Biên ải khắc nghiệt, Định Bắc Hầu không thể chăm sóc nàng, trẫm sẽ thay hắn chăm sóc.” Ngài gi/am c/ầm ta vào sâu trong cung, nhiều lần l/àm nh//ục ta. Nửa năm sau, Định Bắc Hầu dẹp lo/ạn trở về kinh. Hoàng đế rất hài lòng, ban cho hắn một vũ điệu "Vận Châu" mới nhất trong cung. Khi nhìn thấy ta, với cái bụng đang m/ang th/ai, khoác trên mình lớp y phục mỏng manh mà múa. Định Bắc Hầu mắt đỏ ngầu, lần đầu tiên trước mặt vua, hắn r/út đ/ao dài ra: "Bệ hạ, đây là thê tử của thần!" Hoàng đế gi/ận d/ữ, lấy cớ Định Bắc Hầu thèm muốn hậu cung mà ch//ém đ/ầu hắn. Đêm đó, người ta yêu đ//ầu lìa khỏi x/á/c, chiếc giường ta nằm cũng bị nhuộm đỏ bởi m//áu t//ươi. Ta hối h/ận, không cam lòng. Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã quay lại đêm gặp hoàng đế lần đầu tiên. Vị hoàng đế vi hành đang nhìn thẳng vào ta...

8/10
Bìa truyện

Ta là Nguyệt Lão, hiện tại đang cùng vị tướng quân khiến chư thần nghe danh đều kh/iếp s/ợ cùng trải qua một kiếp tình duyên. Chỉ là, lúc hạ phàm lại xảy ra sự cố, hai quyển mệnh cách của ta và hắn lại bị cầm nhầm. Thế là, ta trở thành vị tướng quân phong lưu đa tình, còn hắn thì trở thành "hồng nhan họa quốc" bạc mệnh.

8/10