Dâu Trưởng
Đang raXuất giá tòng phu, trung trinh thủ khiết, hiếu thuận cha mẹ chồng (trung trinh thủ khiết = giữ gìn trong sạch tiết hạnh của người phụ nữ) Đây là tam tòng tứ đức (*) nữ nhân đều nên tuân thủ, nàng cũng không ngoại lệ Nhưng tuân thủ nghiêm ngặt phụ đạo đổi lấy là bị trượng phu phản bội, cùng một tờ giấy hòa ly . . . . .(ly dị vì bất hòa) Tuy rằng chồng trước xem nàng như cỏ dại, không ngờ có người xem nàng như trân bảo Nàng vừa khôi phục thân phận tự do, liền có người vội vã chạy tới cầu hôn Đối phương còn là quyền thế rất lớn, quyền thần Triều Đình Đệ Nhất Nguyên gia Đại công tử Có lầm hay không? Dựa vào Nguyên gia hắn nhà cao cửa rộng như vậy Trong kinh thành có bao nhiêu thiên kim quý nữ chờ đợi để có thể gả vào nhà hắn làm dâu cả Làm sao lại có thể cam tâm cưới nàng như vậy? Đã "Còn tì vết" nữ tử đâu? Muốn cưới nàng có thể, nhưng nàng muốn cùng hắn có ba điều quy ước ── Một là nàng phải làm chánh thê, hai là hắn không thể cưới nhà kề (vợ nhỏ), không thể nạp thiếp (nhỏ hơn vợ nhỏ) Ba là nếu hắn yêu nữ nhân khác, nàng muốn hưu phu chứ không phải hòa ly Nào biết thiếu gia hắn chỉ trả lời bốn chữ ── cam nguyện tuân chi! (bằng lòng nghe theo) Hắn là lừa bịp nàng không biết, khi dễ nàng bị người ném đi, cho là nàng có diện mạo không đầu óc sao? Mặc kệ khỉ hắn có phải lừa gạt nàng hay không, chỉ cần có một điều không làm được, nàng lập tức hưu hắn. . . P/S: (*) Tam tòng: khi còn ở nhà phải nghe cha, lấy chồng phải theo chồng, chồng ch*t phải theo con trai. Tứ đức: công, dung, ngôn, hạnh
Khương Tụng
Đang raVăn án: Hoàng đế cùng tình trong mộng của hắn tổ chức đại hôn, còn ta cô đơn lẻ bóng trút hơi thở cuối cùng trong lãnh cung. Mọi người đều không thể cảm nhận được hơi thở của ta, nhưng không ai biết rằng ta là truyền nhân duy nhất của công phu bế khí. Hoàng đế khóc thảm trước m/ộ ta, còn ta thì đã chạy tới biên giới, ở tửu lâu ăn uống no say, tiện thể sờ bụng của tiểu lang quân Tây Vực. Cuộc sống đáng ra nên yên vui như thế, cho đến một ngày đ/ộng đ/ất đã làm sập l/ăng m/ộ hoàng đế, hắn phát hiện trong qu/an t/ài của ta chỉ toàn là một đống khoai tây thối. Ngày đó thiên tử nổi gi/ận, thề rằng sẽ đào bới khắp nơi, bằng mọi giá phải tìm ra ta.

Hòa Thượng Phản Công Cửu Vĩ Hồ
Đang raTa đường đường chính chính là một nam hồ ly chính đuôi, xuống núi ngày đầu đã bị hòa thượng cưỡng chiếm. Lúc ấy hắn đang tĩnh tọa dưới thác nước, dòng nước làm ướt áo cà sa trắng tinh, dán ch/ặt vào làn da mờ mờ ẩn hiện của hắn. Quả thực...khiến hồ ly như ta bị mê h/ồn. Ta lao xuống, định quyến rũ hắn. Nào ngờ, hòa thượng lật ngược ta xuống.... Khoảng cách âm đã khiến giữa ta và hắn xuất hiện sợi tơ duyên. Về sau, hòa thượng bám ta như hình với bóng, miệng thì bảo là để "ch/ém đ/ứt tơ tình". Hừ. Có ai mà ch/ém tơ tình lại ch/ém lên giường thế hả? Lại còn ngày nào cũng ch/ém mới mắc mệt!
Cẩm Hoa
Đang raVăn án: Thành hôn mười lăm năm, Mạnh Diệp phô trương nuôi một cô nương ở bên ngoài. Nàng ta ôm lấy bụng bầu đến trước mặt ta đòi danh phận. “Thứ hoa tàn ít bướm nửa thân đã vùi trong lòng đất như ngươi, lâm chung còn không có nhi tử, ngươi dựa vào cái gì mà đảm đương vị trí phu nhân.” Ta dùng ánh mắt đầy hứng thú nhìn Mạnh Diệp đang đứng sau lưng ta. “Chàng nói xem, dựa vào cái gì?” Hắn không dám lên tiếng, ta tự biến mình thành bộ dạng tướng môn hổ nữ, tiểu cô nương của hắn nhỏ giọng khóc nức nở.
Tâm Can Câu Đoạn
Đang raVăn án: Năm thứ 300 bị Vân Hoàng giam cầm. Hệ thống nói cho ta biết: [Cô là nữ phụ, chỉ cần cô sống được thêm một ngày, nữ chính có thể hấp thụ vận may của cô và được mọi người xung quanh yêu quý] Thì ra là nhờ vậy mà sư phụ vẫn luôn thiên vị nàng, các sư huynh ai ai cũng đều yêu chiều nàng. Đến ngay cả Vân Hoàng, người mà trước đó luôn để ý tới ta, cuối cùng cũng phải lòng nàng. Còn ta thì bị giam cầm trong vực thẳm, ngày ngày bị yêu m/a q/uỷ quái gặm nhắm thân thể lẫn linh h/ồn, tất cả chỉ là để lót đường cho hành trình đoàn sủng của nữ chính. Ta tất nhiên sẽ không sẵn lòng nhượng bộ… Chỉ cần ta ch*t đi, cái gọi là vận may của nữ chính cũng sẽ biến mất, hết thảy rồi sẽ trở lại bình thường.