Hải Đường Tầm Ngọc
Đang raVăn án: Ta xuyên thành nữ phụ đ/ộc á/c trong văn c/ứu rỗi, sở thích lớn nhất là tr@ t//ấn nam chính Bùi Tầm. Sau khi hắn có quyền thế thì chuyện đầu tiên chính là x/ử l/ăng tr/ì ta. Sau khi xuyên không, ta k/inh h/ồn b/ạt v/ía buông hắn ra. “Không kiên nhẫn chơi với ngươi, bổn tiểu thư chán rồi, c//út đi.” Sau này, lúc ta sắp mây mưa với lang quân mà ta nhung nhớ. Ta lại bị Bùi Tầm túm lấy cổ áo kéo về. Hắn nh/ốt ta vào Kim Ốc. Hắn qu/ỳ trước mặt ta, hai tay dâng r/oi lên. “Sao lại không kiên nhẫn chơi? Tiểu thư, ta sẽ không kêu đ//au nữa.”
Phần 1: Cửa hàng đồ giấy Âm Cửu Môn Nhà ta mở tiệm đồ giấy. Chính vì vậy mà cha mẹ chồng rất không hài lòng về ta. Phu quân cũng thường chê ta là đồ xui xẻo. Hắn tự ý dùng tiền hồi môn của ta để cưới thêm tiểu thiếp. Sợ ta không đồng ý, hắn liền hạ đ/ộc ta. Khiến ta bệ/nh tật triền miên, không thể rời khỏi giường. Nhưng hắn không biết rằng, ba thỏi bạc đó, là tiền người ch*t. Tiền người ch*t, tiền đòi mạng. Người sống trốn, oán linh thoát. Người nhận tiền và người tiêu tiền, đều phải trả giá bằng m/áu. Phần 2: Đỡ đẻ cho người âm Mẹ ta là bà đỡ đẻ có tiếng. Nhưng tỷ tỷ vẫn ch*t ở nhà chồng, một x/á/c hai mạng. Cha mẹ chồng nói tỷ ấy là đồ xui xẻo, đến tang lễ cũng không thèm làm, chỉ dùng một tấm chiếu gói lại rồi vứt vào lo/ạn táng cương. Bọn họ nói tỷ tỷ không giữ đạo làm vợ, còn chửa hoang. Không những nuốt hết của hồi môn của tỷ tỷ, còn đuổi mẹ và ta ra khỏi nhà. Nhưng bọn họ không biết rằng, nhà ta không chỉ có một mình mẹ ta biết đỡ đẻ. Chẳng qua là, ta đỡ đẻ cho người ch*t. Đỡ đẻ cho người âm, thoát khỏi ải dương gian. Linh nhi ra đời, độ m/a q/uỷ. Cháu à, con có muốn về thăm nhà không?
Công chúa đã c/ứu một con hồ ly. Bộ lông xù mềm mại của nó khiến người khác không kiềm được muốn ôm mãi không buông. Ta ôm nó trong lòng, nhưng lại thấy nó rúc vào người ta một cách thân thiết, dường như không muốn rời đi. Ta lắc đầu, bật cười một cách yêu chiều. Đáng tiếc, ta chỉ có thể ôm nó vào ban đêm. Hồ ly hóa thành tinh rồi. Nó biến thành người. Giờ đây, nó đang nằm trên giường của ta, vòng tay ôm ch/ặt lấy ta mà ngủ. Hơi ấm từ cơ thể hắn truyền đến, khiến ta cảm thấy bối rối. Ta chớp đôi mắt to mà ta tự cho là rất đẹp, không dám cử động, cũng không dám quay lại nhìn hắn. Hắn ghé sát, hơi thở mờ ám phả nhẹ bên tai ta. Giọng nói trầm ấm của hắn vang lên, tựa như những xiên kẹo hồ lô ngọt ngào trong mùa thu đông, khiến người khác vừa mê mẩn vừa ngh/iện: "Diểu Diểu, dáng vẻ này của nàng thật đáng yêu." Ta, Diểu Diểu, người đã từng chứng kiến vô số điều kỳ lạ khi theo công chúa chu du khắp nơi: rắn múa, khỉ nhảy, vẹt hát… Nhưng… Một con hồ ly hóa hình thành người, đây là lần đầu tiên ta gặp phải. Ta không dám h/ét lên, sợ rằng chỉ cần ta bất cẩn, hắn sẽ h/út m/áu ta. Hắn ôm ta ngủ rất ngon lành. Còn ta, suốt cả đêm không thể chợp mắt. Ta thầm nghĩ, rõ ràng là công chúa đã c/ứu hắn, tại sao hắn lại bám lấy ta?
Quyền Cờ Thiên Hạ
Đang raVăn án: Ta là đích nữ duy nhất trong cuộc liên hôn giữa hai đại gia tộc. Cũng là quân sư đứng sau hỗ trợ tam hoàng tử đoạt ngôi. Ta khuấy đảo phong vân, trên triều đình s/át ph/ạt tứ phương. Sau khi thân phận nữ giả nam của ta bị phát hiện, thái tử đầy tham vọng lập mưu dùng tình yêu để mê hoặc ta. Hắn nghĩ ta đã sa vào lưới tình, nhưng trong một lần hẹn gặp, hắn bị thuộc hạ của ta bao vây. Ta nhìn hắn bị mười mấy th/anh k/iếm nhắm vào, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà: “Thái tử điện hạ có biết không? Một khi nữ nhân nếm thử hương vị của quyền lực, sẽ hiểu rằng, đây là thứ còn tuyệt vời gấp vạn lần tình yêu.”
Chủng Phong Thu Bạo
Đang raVăn án: Ta thay quân đệ (*) chắn k/iếm, h/ủy h/oại dung nhan. (*) Quân đệ: thường được dùng để chỉ những người bạn thân thiết hoặc huynh đệ cùng ch/iến đ/ấu trong quân doanh. Nhưng hắn lại cho rằng ta cố ý bày trò, khiến Hoàng thượng ban hôn, làm hắn và hoàng muội chia lìa. Sau đó, ta bị người b/ắt đi, Bùi Nguyên không để tâm: “Tái diễn chiêu cũ, công chúa còn phải diễn đến bao giờ?” Mở mắt ra lần nữa, trở về ngày được ban hôn. Giữa ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, ta nắm tay người đầu sỏ lạnh lùng. Tiền kiếp, hắn kh/ởi b/inh l/àm ph/ản, từ trung thần biến thành kẻ gi/an á/c bị mọi người ng/uyền r/ủa. Không tiếc mang tiếng ngàn năm, gi*t sạch toàn bộ quân lính chỉ để lấy lại x/á/c ta. Ta nhìn vào đôi mắt trong trẻo của hắn, cười chua xót: “Đại nhân, ngài có muốn một nương tử không?”