Xướng Môn Nữ Đế
Đang raVăn án: Ta là hoa khôi nổi danh nhất thành Kim Lăng, nhưng nhất tâm đơn luyến(*) tân khoa trạng nguyên Mạnh Du Bạch, vì c/ứu hắn mà nhờ cậy kẻ khác. (*) yêu đơn phương Nhưng cuối cùng hắn lại vì người trong lòng mà gửi ta đến dưới trướng của phản quân: “Vân Nô, nếu nữ tử như A Cẩm không thuần khiết, sao ngươi còn để nàng ấy sống?” Sau đó trong lúc h/ỗn l/oạn ta đã nh/ảy xuống vách núi, th/ịt n/á/t x/ương t/an, hắn một đêm bạc đầu, đi tìm ta khắp cùng trời cuối đất. Tương kiến lần nữa vào thọ yến của Hoàng đế Thẩm Khác, ta đã là sủng phi h/ại n/ước h/ại d/ân còn hắn thành nghĩa tử của Thẩm Khác. Hắn đỏ mắt hỏi ta: “Vân Nô, ta biết nàng vẫn còn sống có đúng không?” Ta m/ỉa m/ai cười nói: “Vương Gia đang c/uồng l/oạn à? Bây giờ ngài phải gọi ta một tiếng mẫu phi.”
Tơ Hồng Trời Ban
Đang raVăn án: Lúc tiểu Hầu gia từ Tây Bắc trở về, mang theo một cô nương. Cô nương là lưu dân sinh ra trong ch/iến l/oạn, ân nhân c/ứu mạng của tiểu Hầu gia. Tiểu Hầu gia là con một của Định Viễn Hầu, là bảo bối trong lòng trưởng công chúa, chủ đề mật đàm trong thiếu nữ khuê phòng trong kinh thành. Ngày đó hắn dắt hồng tông mã mang theo môt cô nương trở về, suốt dọc đường về, từ đường cái Chu Tước trở về Hầu phủ, trong kinh liền đồn đoán, đây nhất định là giai thoại phong lưu, chỉ là bệ hạ cố ý để Tiết gia cùng Định Viễn Hầu kết làm thông gia, cái này nên làm thế nào cho phải? Ta nghĩ vấn đề không lớn. Nếu như không phải ta không vô tình xuyên không thành con gái đ/ộc nhất của Tiết gia thì mọi chuyện đã khác.
Hoàng Hậu Thích Khách
Đang raTa là cận vệ bí mật của Thái tử Thẩm Triệu, khi ngài ấy lên ngôi thì ta lại cáo hưu. Thẩm Triệu không nỡ rời xa, hỏi ta sau khi cáo hưu muốn làm gì? Ta nói, muốn làm người phụ nữ yếu đuối, an phận chờ ch*t. Thẩm Triệu xua tay: “Được, ta phong cho tỷ làm Nhược Phi.” Ta: ??? Ngài đừng có không tuân theo chuẩn mực thế chứ. Ngài ấy lộ ra một nụ cười tươi: “Tỷ tỷ, trẫm phải phụng dưỡng tỷ.” Sau đó, trước mặt tất cả các công chúa, văn võ bá quan đã tố cáo ta là một nữ thích khách từng gi*t vô số người, cần phải hành hình lăng trì. Tân hoàng đế Thẩm Triệu ngồi trên ngai rồng, chống tay lên đầu. "Thật sao? Trẫm không tin." "Trừ phi..." "Ái phi của trẫm, tự tay gi*t ch*t khanh ngay trước mặt trẫm." "Như vậy sẽ khiến bằng chứng trở nên vô cùng x/á/c thực."
Công Chúa Hành
Đang raVăn án: Cha ta là một người xuyên không, ngay khi ta chào đời, ta đã nghe thấy tiếng lòng của ông. “Hả, đây chính là nữ phụ á/c đ/ộc trong tương lai, sao lại đáng yêu và mềm mại như vậy, vậy mà lại phát triển sai hướng nhỉ? Không được, ta phải bảo vệ con bé thật tốt, con gái của trẫm chỉ có thể trở thành nữ chính thôi.” Ban đầu đúng như vậy, ông dạy ta tự tôn tự trọng, không phụ thuộc vào nam nhân, nói rằng nữ nhi cũng có thể làm được nhiều việc. Nhưng sau đó, mọi thứ đã thay đổi. Ông nhìn ta bằng ánh mắt gh/ê t/ởm, nói rằng ta không có một chút quy củ của nữ nhi, bảo ta quỳ ở Phật đường chép kinh Phật. Và ta cũng không còn nghe thấy tiếng lòng của ông nữa.
Văn án: Sau khi xuyên không thành Hoàng hậu, Thái hậu chê tôi m/ập, Hoàng đế chê tôi x/ấu, sủng phi vắt óc tính kế tranh giành với tôi. Nàng ta kh/óc l/óc th/ảm th/iết: “Hoàng hậu đã gi*t con của thần thiếp!” Hoàng đế hỏi: “Là do nàng làm sao?” Tôi giang hai tay ra: “Là do thần thiếp làm đó, rồi sao nào, đ//ánh ch*t thần thiếp hay gì?”