Bìa truyện
Tác giả: 宫墙往事

Ta xuyên không làm nữ chính trong tiểu thuyết cổ trang ngược văn, đã thế còn mắc căn bệ/nh chỉ có thể nói sự thật. Thứ tỷ đ/ộc á/c: Vương gia! Ban đầu là do tiểu Liên cứ khóc lóc c/ầu x/in thiếp, thiếp mới đồng ý để cho nó thay thiếp gả cho ngài.” Ta: “Ch*t ti/ệt! Rõ ràng là do tỷ chê ngài ấy bệ/nh tật, đêm hôm lén bỏ trốn theo tình nhân, ta mới bị bắt trói quăng lên kiệu hoa.” Nam phụ phản diện: “Tiên nhi đã c/ứu ta, ta nguyện vì nàng ấy làm bất cứ chuyện gì, nàng ấy muốn cô ch*t, thì cô phải ch*t!” Ta: “Sao có thể như thế? Người ban đầu c/ứu ngươi là ta. Sao ngươi cứ cố chấp mà đền ơn sai người chứ?” Nam chính bại n/ão: “Liên nhi, bổn vương sai, chuyện giữa nàng và thái tử không phải là thật, do bổn vương hiểu lầm đúng không?” Ta: “Đứa bé này là con của ngài ấy.” Cho nên mới nói, nữ chính giỏi “múa mồm” thật là sướng!

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 张若妤

Văn án: Tiểu sư muội ch*t vào lúc mọi người yêu thương nàng nhất. Sư huynh muốn ta dùng mạng chuộc tội, tiểu sư đệ ta tự tay nuôi lớn rút k/iếm muốn gi*t ta. Bọn họ không biết, tiểu sư muội còn sống. Người sắp ch*t là ta. Trước khi ch*t ta viết thư hủy bỏ hôn ước, đ/ập v/ỡ mảnh ngọc bội tiểu sư đệ tặng, bẻ hoa, nhổ tận gốc rễ chậu hoa mà nhị sư đệ tặng. Nhưng sau khi ta ch*t, toàn tông môn đều phát đi*n rồi.

8/10
Bìa truyện

Văn án: Đêm đã khuya, nến đỏ le lói. Bóng tối dày đặc, nhẹ nhàng rung chuyển, như thể có những b/óng m/a ẩn nấp bên trong, nhìn chằm chằm. Cảnh tượng này thật sự rất hợp với những gì ta đang đọc trong cuốn tiểu thuyết. Ta lật qua một trang, đúng lúc đọc được dòng chữ: "Người ch*t, tâm niệm không tan, o/án h/ận thành qu/ỷ." Thấy vậy, ta ngẩn người hồi lâu. Trong lúc đang mơ màng, chợt có một người dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên đầu: "A Triều, có phải da lại nhăn hơn rồi không? Khuya thế này mà còn không định nghỉ ngơi sao?" Ta đẩy bàn tay lạnh ngắt đó ra, quay lại đùa giỡn với y. Nhưng hình ảnh trong gương chạm khắc lại phản chiếu một mình ta trong căn phòng tối tăm, đ/iên c/uồng nhảy nhót. Ta dừng lại, nhìn vào nam nhân tuấn tú trước mặt, mặt mũi trắng bệch, không có chút sinh khí. Y tên Thịnh Dạ, là hôn phu từ thuở nhỏ của ta. Cũng là người, đã từ lâu t/ử tr/ận nơi sa trường.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Lý Yên Niên.

Văn án: Phụ hoàng ban hôn cho ta và tiểu tướng quân Lâm gia. Nhưng ta và tiểu tướng quân kia vốn có mối th/âm th/ù, thường h/ăm d/ọa nhau rằng sẽ đ/ào m/ồ ch/ôn tổ tiên đối phương. Sắc chỉ ban hôn vừa được ban xuống, ta đã âm thầm tính toán kế hoạch trốn chạy. Còn chưa kịp hành động, ta đã nhận được thư từ tiểu tướng quân: [Tống Thanh Hứa, ai bị bắt về trước, người ấy sẽ là cháu.].

8/10
Bìa truyện
Tác giả: A A Tiểu Mao

Văn án: Ta là một góa phụ, đã phải lòng chàng th/ợ m//ổ h//eo ở đầu làng. Chuyện này ngoài con bò nhà ta ra, không ai biết cả.

8/10