Văn án: Hoàng hậu vì để bảo vệ tình lang mà thủ thân như ngọc, đem ta đưa đến bên long sàng của hoàng đế. Sau này, nàng lại nảy sinh cảm tình với hoàng đế. Bèn đem ta thứ cho thái giám làm thê. Ta đã bị tr@ t/ấn đến ch*t. Nàng lại cùng hoàng đế, hai người uy phong đứng đầu, hạnh phúc ở bên nhau. Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta được tái sinh vào người của Thái hậu. Mà dưới chân ta, vị hoàng hậu kia đang qu/ỳ với cái bụng nhỏ nhô lên, sợ hãi vô cùng.
Vận Mệnh
Đang raVăn án: Ta đã nhặt được một cậu bé m/ù. Chẳng bao lâu sau, biết sự thật, ta bị hắn ta đ/è dưới thân, buộc phải c/ầu x/in tha thứ. Đúng là nên cho những người diễn kịch ở kinh thành thấy thế nào mới là diễn xuất thực sự.
Người Mù Bảo Ta Đừng Nhìn Lén Nữa
Hoàn thànhTa là một sát thủ, bị thương trong một lần làm nhiệm vụ, vì tránh né kẻ th/ù đuổi gi*t, ta đã trốn trong một sơn trang hẻo lánh trên núi. Trong biệt thự có một chàng trai m/ù xinh đẹp. Cuộc sống hàng ngày của chàng trai m/ù khô khan nhàm chán, ngửi thảo dược, phơi thảo dược, mỗi ngày đúng giờ hợi đi ngủ. Ta tưởng y không phát hiện ra ta. Một ngày, người m/ù nhỏ muốn tắm rửa, ta say sưa ngồi ở trên xà nhà, chờ y cởi quần áo. Do dự một lát, người m/ù nhỏ bỗng nhiên ngẩng đầu lên, xuyên qua dải lụa trắng bịt mắt, nhìn thẳng về phía chỗ ta đang đợi, hai má ửng đỏ: “Công tử, tại hạ có chút thẹn thùng, cái này không cần nhìn chứ?” Ta gi/ật mình, ngã nhào vào trong chậu gỗ bốc hơi nóng kia.
Nô Tỳ Bị Bắt Nạt Trở Mình Rồi
Hoàn thànhVăn án: Ta là tỳ nữ rửa chân của Giang Mỹ nhân. Đêm mà hoàng thượng triệu Giang Mỹ nhân thị tẩm, nàng ta đang hẹn hò với Cửu Vương gia, để che giấu sự việc, vú nuôi của nàng ta đã tr/ói ta lại, yêu cầu ta đi thị tẩm thay cho nàng ta. Giang Mỹ nhân và ta trông rất giống nhau, nhưng mà ta do suy dinh dưỡng lâu ngày nên ta thấp hơn nàng ta một tấc, làn da cũng không trắng trẻo, nõn nà như nàng ta. Vì sao ư? Bởi vì ta là muội muội ngoài giá thú của nàng.
Chàng thay lòng ta phải đổi dạ
Hoàn thànhTrước khi ta bị mất trí nhớ, điện hạ đã đem lòng yêu một nữ nhân khác. Ngọn lửa th/iêu rụi tất cả, từng thanh gỗ đổ đ/è lên chân ta. Chàng ấy vội vã lao về phía ta, nhưng khi nghe thấy tiếng khóc của Diệu Nương, chàng ấy lại quay trở lại tìm ki/ếm nàng ta. Vào ngày hôm đó, cả khuôn mặt ta bị bỏng nặng, lở loét và vô cùng đ/au đớn. Trước kia chàng ấy từng nói rằng ta rất mỏng manh, không thể chịu một chút thương tổn nào. Ngày hôm đó chàng lại không biết ta đã phải chịu rất nhiều đ/au đớn. Có lẽ khi ta quên chàng ấy đi, ta sẽ không phải chịu đựng những tổn thương như vậy nữa.