Tạ Phỉ đi xem mắt.Đối tượng nhỏ hơn anh, sự nghiệp thành công, đẹp trai giàu có, toàn thân toát lên khí chất tổng tài mạnh mẽ khiến người ta muốn quỳ rạp dưới chân. Đây là một người chồng lý tưởng không thể hoàn hảo hơn.Sở Thanh Phong: "Thay vì dành thời gian tìm hiểu và hòa hợp trước hôn nhân, chi bằng để dành nó sau khi kết hôn. Chúng ta kết hôn đi."Tạ Phỉ: "Có phải vội vàng quá không?"Sở Thanh Phong không chút do dự bán đứng cháu trai: "Nói ra thì chúng ta cũng có duyên lắm đấy. Anh và Dương Ngạn Trạch là đồng nghiệp, mà tôi lại là cậu ruột của nó."Tạ Phỉ và Dương Ngạn Trạch vốn đã khắc khẩu, từ ngày đầu nhập học đại học đến khi cùng nhau vào Bệnh viện trực thuộc Đại học B, đã đối đầu suốt mười mấy năm, như nước với lửa không đội trời chung. Nghe xong câu này, Tạ Phỉ không còn chút do dự nào nữa.Kết hôn! Nhất định phải kết hôn!Để Dương Ngạn Trạch phải gọi anh là "mợ nhỏ”!—Dương Ngạn Trạch nghe tin cậu ruột kết hôn, hí hửng xách túi lớn túi nhỏ về nhà tặng quà mừng. Kết quả vừa bước vào cửa, anh ta liền chạm mắt với người đang được Sở Thanh Phong ôm trong lòng.Dương Ngạn Trạch như bị sét đánh giữa trời quang, túi quà trên tay rơi lả tả xuống đất."...Tạ... Tạ Phỉ? Sao cậu lại ở đây?"Sở Thanh Phong: "Làm quen chút đi, đây là mợ nhỏ của cháu."Tạ Phỉ xoay nhẹ chiếc nhẫn cưới trên tay trái, bày ra dáng vẻ trưởng bối rộng lượng không chấp nhặt với vãn bối: "Chuyện trước kia cứ để nó qua đi. Người một nhà không nói hai lời. Chúng ta làm hòa nhé, cháu trai lớn."Dương Ngạn Trạch tức đến hộc máu.Tạ Phỉ ôm lấy eo Sở Thanh Phong, ngước lên hỏi: "Chồng ơi, vãn bối nhà em sao lại vô lễ thế này?"Sở Thanh Phong: "A Trạch."Dương Ngạn Trạch nghiến răng nghiến lợi: "Chào! Mợ! Nhỏ!!”—Sở Thanh Phong đi công tác nhiều ngày, hôm nay về sớm hơn dự kiến. Hắn giữ chặt vòng eo thon thả, đầu lưỡi mơn trớn vết bớt như cánh hoa anh đào nhạt màu lại giống như đang tàn nhẫn nghiền nát vết bớt kia.Sau đó, hắn dịu dàng lau đi những giọt nước mắt sinh lý trên khóe mắt Tạ Phỉ."Xin lỗi, có hơi mất kiểm soát."Tạ Phỉ thuần thục giơ ba ngón tay, xoa nhẹ: "Bớt nói lời vô ích đi."Sở Thanh Phong khẽ cười: "Khối vàng to có muốn không?"Người ngoài đều nghĩ bọn họ là một đôi kết hôn chóng vánh. Chỉ riêng Sở Thanh Phong biết rõ—Thiên đường hay vực thẳm, tất cả chỉ phụ thuộc vào một ý niệm của Tạ Phỉ.Mười năm trước đã là như vậy.
Sấn Hư Nhi Nhập
Đang ra[^o^]/ oh yeah!! Nam thân phá sản ~ cuối cùng cũng có cơ hội xen vào đời chàng ~ by Tống Lăng ỨcPhá sản phú nhị đại công x trung khuyển ngôi sao thụNội dung nhãn: Tình hữu độc chung đô thị tình duyên giới giải trí- -----Thể loại: Phá sản phú nhị đại lạnh lùng mỹ công x trung khuyển si hán ngôi sao thụ, thụ truy công, thụ sủng công, hiện đại, 1×1, HE.
Đuổi Theo Ánh Sáng
Đang raMột câu chuyện từ diễn thành thật trong giới giải trí.Ở thời điểm khó khăn tăm tối nhất gặp được anh, sinh mệnh như được thắp sáng, từ đó về sau mới có được hết thảy.Chiếc truyện tình iu nhẹ nhàng chữa lành editor sau những giờ chạy dl rách nát sấp mặt, thêm nữa là gần đây mình thèm coi truyện showbiz không sảng quá mà mấy bộ nổi thì coi hết rồi, thôi thì tự xào nấu lấy 1 bộ để coi luôn. Editor tự thấy bộ này không có lôi liếc gì đáng để cảnh báo, tag sao truyện y vậy không sảng không bàn tay vàng không ảnh đế không một tay che trời đánh đâu thắng đó, chỉ là hai diễn viên nhỏ cùng nhau cố gắng để được làm việc mình thích và đạt chút thành tựu cuộc đời thôi. Motif thật thà giản dị, hợp gu ai cứ nhào dô nhé các bạn:v
Cổ Đại Tận Thế Cầu Sinh Tồn
Đang raThể loại: BL, cổ đại, trọng sinh, tận thế, zombie, 1v1, tướng quân công x điềm tĩnh mỹ nhân nhưng đôi khi phun tào thụ, song nhi, bảo bảo.Nội dung:Dương Tiểu Nguyên kiếp trước sau khi bị tra nam phản bội, thì quyết định bỏ hết tất cả trở về quê, nhưng ai ngờ xui xẻo liền bị tai nạn, chết đi và xuyên qua một thế giới cổ đại không có trong lịch sử.Ở đây y đã có gia đình, phu quân đi tòng quân 7 năm vẫn chưa về. Nhưng khi gặp lại là thời điểm thế giới này rơi vào tận thế, không thể cứu vãn.
Đa Tình Loại
Đang raĐột nhiên, một gian khác trong viện truyền ra một tiếng vang lớn, tiếp theo là một trận leng keng leng keng, có vẻ rất ồn ào trong sân viện có phần vắng vẻ này. Triệu Vu như suy tư gì đó mà nhìn cánh cửa đóng chặt kia, không dấu vết mà căng căng cái eo có chút bủn rủn.Thân hình Triệu Vu vốn là thực mảnh khảnh, vì nhiều ngày mang thai mà hao gầy đến lợi hại, áo choàng bên ngoài có chút rộng, cái bụng tròn vo nhô lên một đường cong ưu nhã.Triệu Vu ánh mắt mềm mại, vỗ về bụng, nhỏ giọng như đang cùng hài tử thương lượng: "Ngoan, chờ phụ thân ngươi tới, chúng ta liền......"Triệu Vu ánh mắt mềm mại, vỗ về bụng, nhỏ giọng như đang cùng hài tử thương lượng: "Ngoan, chờ phụ thân ngươi tới, chúng ta liền......"