Hồn Trẻ Dại
Đang raSau kỳ thi đại học, Trần Lâm Hổ trượt trường mơ ước, đành về quê học một ngành xa lạ ở trường địa phương.Quê nhà vẫn là khu tập thể cũ kỹ, đầy hơi thở cuộc sống thường ngày. Có ông nội tai điếc giọng to như loa phường, có hàng xóm láng giềng ngày đêm buôn chuyện.Rồi có anh chàng Trương Huấn thuê trọ tầng trên, thỉnh thoảng thòng giỏ xuống cho mèo hoang ăn.Một ngày nọ, cái giỏ dừng giữa chừng, gõ cộc cộc vào cửa sổ nhà Trần Lâm Hổ.Trong giỏ có một gói bánh mì nhỏ, kèm theo một mảnh giấy.Trên giấy chỉ vỏn vẹn hai chữ: "Cho mèo."Trương Huấn nghĩ bụng: "Chẳng phải hổ cũng chỉ là bé mèo to xác thôi sao?"Ngay khoảnh khắc mắt cá chân bị Trần Lâm Hổ nắm lấy, Trương Huấn đã biết hành động này không thể có lần thứ hai.Dù hơi ấm từ lòng bàn tay cậu truyền qua da thịt, len lỏi vào mạch máu rồi lan tỏa khắp cơ thể anh, cũng không thể có lần thứ hai.Hổ rốt cuộc vẫn khác mèo, hổ có thể nhai ngấu nghiến nuốt chửng người ta vào bụng, biến thành một phần của mình.Tóm tắt một câu: Tất cả mọi người đều là những đứa trẻ dại khờ ngốc nghếch.Ý nghĩa rút ra: Chúng ta không thể quyết định con đường tương lai, nhưng vẫn có thể chọn không trở thành một loại người nào đó.CP: Hiểu chuyện, kiệm lời, dễ nóng (Trần Lâm Hổ) x Trưởng thành, lắm mồm, giỏi dỗ (Trương Huấn)🌥🌥🌥Lời tác giả:1. Truyện đời thường, tình yêu nhẹ nhàng.2. Công nhỏ tuổi hơn. Công-thụ chênh lệch 8 tuổi.3. Không phù hợp với độc giả công khống/thụ khống. Giải tán đi! Đây không phải là diễn tập! Đây không phải là diễn tập!4. Cả công và thụ đều từng có mối tình ngắn ngủi, ai để ý thì mau chạy đi nhe!! Tui đã kéo to còi báo động rồi đó!!5. Tính cách của cả công và thụ đều không hoàn hảo, đều có những điểm cần trưởng thành.6. Gọi là chủ công vì phần lớn quá trình trưởng thành nằm ở Trần Lâm Hổ.7. Yêu chiều lẫn nhau (aka hỗ sủng). Tui nghĩ vậy. Nếu bạn thấy không phải thì cũng được thôi QWQ.8. Văn phong nát.9. Tạm thời là vậy nhá, nếu cần thiết sẽ bổ sung sau.
Nam Chính Cặn Bã Bị Bệnh Kiều
Đang raTác giả: Tam Nhật Thành TinhThể loại: hiện đại, xuyên sách, HESố chương: 71 chươngEditor: Endy - Nhà HươuGIỚI THIỆUXuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết, bị nam chính xem như một tấm bia đỡ đạn, cuối cùng vì cứu nam chính mà cô chết thê thảm. An Sênh cười, cô chỉ muốn sống sót thôi mà!May mắn lúc đó nam chính vẫn chỉ là một thiếu niên bị bệnh, An Sênh dứt khoát quyết định cắt đứt mối quan hệ của hai người! Đem nghiệt duyên này mau chóng chém đứt!An Sênh: Chúng ta chia tay đi!Phí Hiên: Em dám đá tôi?! A..Chúc mừng em đã thành công khơi dậy sự chú ý của tôi.Sau này…An Sênh: Chia tay đi.Phí Hiên: Được…nhưng em đợi đã ( lấy con dao ra, động tác dứt khoát và lưu loát cắt vào động mạch chủ ở cổ tay).An Sênh: A…Anh làm cái gì vậy hả!!Phí Hiên: Em không yêu anh thì anh còn sống làm gì nữa (mặt không chút thay đổi, dứt khoát thêm một dao).An Sênh: Tôi yêu…tôi yêu mà. Tôi yêu anh chết mất!!!
Phó Vãn mang thai, xuyên không đến thế giới huyền học, trở thành đại lão huyền học và quay lại hiện đại, nhưng lại bị ràng buộc với hệ thống mỹ thực.Cô mở quán ăn chỉ hoạt động đêm khuya. Ban đầu, cư dân mạng nghĩ cô dựa vào nhan sắc, nhưng cô bán đủ loại món ăn giá cao với hiệu quả chữa trị kỳ diệu. Quán ăn đêm của cô ngày càng đông khách, dịch vụ sau bữa ăn được ca ngợi hết lời. Phó Vãn khẳng định nghề chính của cô là đầu bếp, huyền học chỉ là nghề phụ.Quán ăn đêm nổi tiếng, thu hút khách từ phố ẩm thực thuộc Tập đoàn Thẩm Thị. Một đêm nọ, con trai nhà họ Thẩm đến xin cô nấu ăn mừng thọ ông nội. Con cô nói: "Mẹ tôi đã nói, đi nấu ăn ngoài là phải có giá khác."
Đỉnh Cấp Cuồng Tế
Đang raBa năm trước đây bị người hãm hại, tu vi tẫn tang, trở thành tới cửa con rể, tô Lạc xem tẫn thói đời nóng lạnh. Hiện giờ, vương giả trở về, trên trời dưới đất, không người có thể địch……. Tay trái kinh thiên y thuật, tay phải thông thiên công. Lúc này đây, ta muốn này thiên hạ tụng ta danh mà sợ hãi, nghe ta thanh mà táng đảm.
Người Đàn Ông Đầu Tiên Của Tôi
Đang raBạn trai đại gia đưa tôi đến quán Karaoke gặp đối tác kinh doanh, và không ngờ đối tác đó lại là bạn tình cũ của tôi…Vừa bước vào phòng, tôi chưa kịp nở nụ cười chuẩn mực thì đã ngu người…Người đàn ông ngồi trên ghế sofa, là người đàn ông đầu tiên của tôi!Tôi cảm thấy bối rối đến nỗi da đầu tê dại.Anh ấy lại nhìn tôi với ánh mắt đầy ý vị hàm xúc, lịch sự bắt tay tôi:"Lần đầu gặp mặt, mong được giúp đỡ nhiều hơn."