Bìa truyện
Tác giả: 恩恒

Sau khi anh trai mất tích sáu năm, tôi đến ở tại khách sạn nơi anh bị phát hiện là biến mất. Lễ tân đưa cho tôi một tấm thẻ phòng rồi dặn dò: “Đừng chạm vào bức tranh vẽ được treo trên tường cuối hành lang.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 月下小溪

Tại công trường, người ta đào được một ngôi m/ộ đ/á từ thời Dân Quốc. Qu/an t/ài bên trong không đặt nằm ngang mà lại được dựng đứng như cây cột. Theo ghi chép trong sách "Táng Long Kinh": "Đây gọi là Liên Hoa địa hợp cục - Thế đất hoa sen khép cánh. Chuồn chuồn đáp nước, con cháu hưng thịnh". Nhưng khi tôi nhìn thấy qu/an t/ài, những sợi xích sắt dính m/áu khô quấn chằng chịt như chăng tơ. Tôi hét lên: "Dừng ngay! Đào tiếp là tất cả mất mạng!" Ông chủ đầu tư nhếch mép cười nhạt: "Con bé này đúng là đồ m/ê t/ín quái đản!" Rồi quát tháo ra lệnh cho công nhân lôi tôi ra khỏi công trường như xách bao tải gạo.

8/10
Bìa truyện

Bạn trai lừa tôi về quê nhà, mục đích là để gả tôi cho người ch*t đổi lấy tiền c/ứu mạng. Nhưng anh ta không biết, tôi vốn là một người âm, sống nhờ vào chấp niệm của người ch*t. Mà vố lừa này, là tôi tự nguyện nhảy vào.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 浙三爷

Chỉ một lần duy nhất tôi không đón vợ mình sau khi tan làm, lúc gặp lại thì cô ấy đã trở thành một cái x/á/c lạnh ngắt nằm cách nhà chúng tôi tận 3000km… Gọi điện cho mẹ vợ, bà ấy lại hỏi tôi là ai, còn nói bản thân không có đứa con gái nào tên là Trần Tiểu Cửu. Trần Tiểu Cửu là vợ của tôi. Nhưng tại sao người ta lại nói Trần Tiểu Cửu đã ch*t từ năm 1993… Ảnh: Grim Gaming

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 程十鸢

Tôi ngồi chuyến xe buýt cuối cùng để về nhà. Chạy được một đoạn tài xế đột nhiên dừng lại đếm số người trên xe. Khi đếm đến chỗ tôi, ông ấy đột nhiên kêu lên: "Trời đất, sao lại có thêm một người vậy?" Nhưng, ngoại trừ tôi ra thì trên xe đâu còn ai khác.

8/10