Phản Phái, Ta Sư Tôn Là Đại Đế
Đang raCố Vân xuyên việt, trở thành tiên cổ thế gia Cố gia con trai trưởng, vô thượng thần triều chi chủ duy nhất thân truyền.Người mang đạo ma song cốt, Chí Tôn Trùng Đồng, vô thượng Hỗn Độn thể, thiên phú vô song.Vốn cho rằng là thiên tài kịch bản, tiêu sái cả đời.Nhưng là 18 tuổi năm đó, Cố Vân mở khóa thiên mệnh đại phản phái hệ thống.Hắn đạo cốt theo trên thân người khác đào tới, ma cốt là luyện một phương tiểu thế giới toàn bộ sinh linh, Trùng Đồng càng đem một tên Chuẩn Đế luyện hóa sau đạt được...Cố gia là trên đời này lớn nhất phản phái chế tạo máy?Các ngươi đều muốn tìm ta báo thù rửa hận?Vậy liền cùng đi đi!Thiên mệnh đại phản phái, chuyên chế hết thảy nhân vật chính!
Kiếm Hiệp Tình
Đang raCon đường lữ hành đôi khi cô độc.Có lúc là cái giường thoải mái nghỉ ngơi, có lúc cũng phải tạm thời ngoài trời chắp vá.Đồng ruộng mênh mông dần lùi về sau, cuối cùng ta cũng vào thành.Nhìn người qua lại tấp nập, hàng hoá tứ phương di động, ta chậm rãi tiến vào, hỏi thăm quán trọ.Tiếc thay, không còn phòng trống.Thôi thì trước hết đến một bình rượu, sau đó lại đi tìm yêu ma.Rượu nóng vào bụng, ta nhìn sang chủ quán, hỏi nhẹ:“Gần đây phải chăng có việc gì kỳ lạ? Lá xuân héo tàn, hoặc có chuyện giết người cướp của gì không?”“Ban đêm mười hai giờ luôn có một cô gái thướt tha xách đèn từ đường xa đi vào ngõ cuối.Lại có trai tráng đa tình bỏ thân trên núi.Sợ rằng cô gái thướt tha kia đã dụ khách vào rừng sâu không về.”…Trời đổ mưa, sương mù dần che phủ xung quanh ngọn núi.Người lữ khách đến nghỉ ngơi bên cạnh miếu thờ.Trong ánh nến u ám, lữ khách tựa ghế ngồi xuống.Bỗng nhiên một trận cuồng phong nổi lên, quỷ dị đột nhiên xuất hiện.Trong phút chốc, mặt tường trở nên loang lổ, cũ kỹ.Lữ khách giờ mới hay hắn đang đứng dưới mái nhà lụp xụp muốn đổ.Lữ khách thờ ơ quát mắng: “Các ngươi là yêu ma phương nào? Dám can đảm đến đây thách thức ta, muốn chết!”Nội lực lữ khách lưu chuyển toàn thân, khắp thân thể ánh lên ánh lửa vàng bất diệt.Nội lực như bão táp lao về bàn tay phải, tụ thành một dấu ấn lửa.“Chấn Kinh Bách Lý.” – Lữ khách đẩy tới một chưởng, dấu ấn lửa tỏa ra, một luồng lửa đỏ đánh tan bầu trời u ám, chiếu sáng khu vực có bán kính năm dặm.…Từng dùng khinh công bay qua trăm dặm, xuyên thẳng qua trăm nghìn quân địch.Một tiếng thét chấn động núi sông, một chưởng ra đánh tan quần hùng.Lữ khách vừa xuất Chấn Kinh Bách Lý, quỷ quái, tà mị, kỳ dị... cùng nhau tan thành bọt nước.
Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn
Đang raBạn đang đọc truyện Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn của tác giả Khinh Vân Đạm. Trò chơi thực tế ảo đầu tiên về chủ đề sinh tồn duy nhất trên thế giới cuối cùng cũng đã được công bốMọi người đều háo hức đón chờ cuộc thi đấu [Trò chơi sinh tồn vô hạn] để thuận thế triển khai quy mô quảng bá game.Tô Hàn là một người cực kì đam mê về thể loại sinh tồn, cho nên tự nhiên cũng đăng kí tham gia trò chơi.Khi lạm phát tăng cao đến mức không tưởng, làm sao để người có thể sống sót?Thiên tai đột ngột ập đến, làm sao để tồn tại?Bị mắc kẹt trên biển, làm thế nào để có thể sinh tồn?
Cõng Boss Đến Hạn Cuối
Đang ravắn tắt:"Truyện kể về thời khắc tận thế, nhiều chuyện ngoài sức tưởng tượng xảy ra nhưng tình cảnh của một cặp đôi nhân viên và boss lại rất dễ thương và hài hước,....."
Phế Vật Sinh Tồn Ở Tận Thế
Đang raThể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, zombie, người thú, dị năng, HEEditor: mèomỡ, GiápBìa: mèomỡRaw: Tấn GiangSố chương: 50 Câu chuyện xảy ra ở thời tận thế. Liếu Sắt là một giáo viên dạy múa, cô xuyên không, những tưởng mình đã xuyên về thời viễn cổ, nhưng không ngờ đây lại là tương lai!!Tại sao cô lại tưởng như vậy? Đó là vì tại đây khắp nơi là rừng rậm thay cho thành thị, muốn sinh tồn ở đây thì phải sở hữu năng lực đặc biệt.Thời gian con người bộc phát sức mạnh lúc mới khởi đầu tận thế đã qua, Liễu Sắt đã mất đi thời cơ, lại không có không gian giúp đỡ, chỉ là một người cực kỳ bình thường.Ở tận thế, người thường = phế vật; Liễu Sắt = phế vật... biết múa!Vậy phế vật phải làm thế nào để sinh tồn được ở tận thế? Còn chưa nói đến chuyện người cô yêu không phải loài người! ! !Liễu Sắt thuận thế nhảy lên, hai tay ôm chặt cổ anh, đôi chân thon dài quấn lấy eo anh.Thân thể A Bảo lập tức cứng đờ, “Xuống!”“Không!”Cô ôm cổ anh, mặt áp lên tóc mai hơi cứng của anh, nhẹ nhàng cọ cọ: “A Bảo, em muốn ở bên anh!”