Video tôi và nam sinh Trung học lén yêu đương lên HOT SEARCH rồi.Lúc dư luận bàn tán xôn xao nhất, có tới một nửa mắng tôi là đồ vô đạo đức. Nửa còn lại thì ở dưới phần bình luận của tôi vừa cầu nguyện vừa đẩy thuyền.Tôi nói họ còn chưa loại trừ khả năng khác, cậu nam sinh ấy cũng có thể là con trai tôi mà?Người đại diện của tôi nổi giận: "Năm nay em 25 tuổi, con trai em 17 tuổi, em tưởng chị bị ngu à?"Đêm đó, tập đoàn Phó thị - một trong mười doanh nghiệp nổi tiếng giàu có bậc nhất đã đưa ra tuyên bố xác nhận tôi thật sự là mẹ kế của cậu nam sinh kia.Cư dân mạng lập tức bùng nổ: "Đù, tình cảm mẹ con hả? Thú vị đấy! Ha ha."
Sau khi tôi qua đời, gia đình đốt cho tôi một con bò giấy.Trải qua một thời gian chăn bò, tôi kiệt quệ, mệt mỏi không sao tả xiết, bèn báo mộng cho mẹ:"Mỗi ngày con đều phải đi cắt cỏ, chăn bò, cực lắm mẹ ơi."Không lâu sau, gia đình đốt cho tôi một người hầu. Chỉ là họ đốt vội quá, quên mất vẽ mắt, khoét tai cho người này.Tôi lại báo mộng cho ba:"Ba đốt cho con cái gì thế? Vừa điếc vừa mù, suốt ngày mò mẫm đi lung tung. Con chăn bò về còn phải chạy đi khắp thôn tìm nó."Hôm sau, gia đình lại đốt cho tôi một người hầu khác. Lần này thì không quên vẽ mắt, cũng không quên khoét tai, chỉ là bị gãy mất một chân.Tôi đành báo mộng cho em trai:"Cả nhà có thể để cho chị mày sống yên ổn một chút được không? Trước đây chỉ phải chăn bò và tìm người mù điếc thôi. Bây giờ lại còn phải cõng thêm người què đi chữa bệnh, một ngày không đưa đi là người đó kêu đau."Vài hôm sau, gia đình lại đốt cho tôi một đôi nam nữ trẻ, kèm theo một lá thư, nói rằng đôi nam nữ này có thể chăm sóc tôi.Tôi thật sự không chịu nổi nữa. Đôi nam nữ này thì chẳng có vấn đề gì, chỉ là suốt ngày yêu đương chẳng lo làm việc. Thế là tôi còn phải nấu cơm hầu hạ cho họ.Mỗi buổi sáng tôi phải dậy sớm nấu cơm, ăn xong thì cõng người què đi chữa bệnh. Trở về lại đi chăn bò. Chăn xong thì trời đã tối, tôi còn phải chạy khắp thôn để đi tìm người mù điếc.Ông trời ơi, con đã chec rồi mà cũng không thể sống một ngày yên ổn được sao?
Tôi gửi tin nhắn hỏi bạn thân mặc đồ lót màu gì, kết quả lại gửi nhầm cho trai đẹp khoa luật.Đối phương trả lời chỉ trong vài giây: “?”Tôi: “sticker tò mò.”Đối phương lại nhắn: “Cậu muốn xem thật à?”Tôi: “sticker hóng hớt.”Không lâu sau, đối phương gửi tới một tấm ảnh trông cũng rất ra gì. Hai mắt tôi sáng bừng: “Mẹ nó cậu còn lấy ảnh mạng lừa chị em cơ đấy.”“Người này cũng to phết đó.”“Sticker to chà bá.”Trai đẹp im lặng một chút: “Không phải ảnh mạng.”Tôi cười hì hì gõ chữ: “Không phải ảnh mạng chẳng lẽ là của cậu….”“....Hả! Không đúng.”

Tang Thi Cũng Ghét Bỏ Tôi
Đang raTrong kỳ huấn luyện quân sự của sinh viên năm nhất, đột nhiên bùng phát đại dịch zombie. Tất cả giáo viên và học sinh trong trường đều vô cùng hoảng loạn chạy khắp nơi. Chỉ có mình tôi, người vừa được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, mắt sáng ngời lao về phía bầy zombie, mong chờ mình bị cắn.Ai ngờ, những con zombie này thấy tôi đến gần thì đều ghét bỏ tránh ra xa, có chết cũng không chịu cắn tôi. Tôi không tin vào chuyện quỷ quái, trải qua trăm cay nghìn đắng tìm được Vua zombie. Vua zombie vừa nhìn thấy tôi đã lập tức quỳ xuống, thậm chí tôi còn nghe thấy giọng của nó vang trong đầu. “Tôi thật sự phục cô rồi, lão Lục, cầu xin cô mau tránh xa tôi ra.”*Lưu ý của chủ nhà: Trong truyện sẽ thay phiên linh hoạt sử dụng “thây ma”, “zombie” và “tang thi”, nếu ai không thích thế thì cân nhắc trước khi đọc nhé.
Chạm Khắc Ánh Sáng
Đang raVĂN ÁNMọi người thường nói, thông minh và xinh đẹp thường không tồn tại song song, thế nhưng Tô Thố lại có cả hai yếu tố trên, dường như tất cả những điều tốt đẹp nhất đều rơi xuống người cô.Tuy nhiên, Chúa sẽ không cho ai quá nhiều…Vào năm Tô Thố 7 tuổi, cha mẹ cô bất ngờ qua đời trong một vụ tai nạn xe. Sau đó cô về sống với ông nội, thế nhưng chỉ sau nửa năm ông cũng bỏ cô mà đi. Sau khi ông nội mất, Tô Thố được gia đình nhà bác đón về nuôi.Tưởng như bất hạnh đã buông tha cho cô rồi, nhưng không, năm Tô Thố học lớp 12, chỉ trước kỳ thi đại học mấy tháng, mối tình đầu của cô – Giang Vi Chỉ bất ngờ qua đời.Từ đó, Tô Thố đã hoàn toàn thay đổi thành một con người khác. Một người vốn không thích học lại điên cuồng lao đầu vào học. Cô sống thay Giang Vi Chỉ, từ bỏ mọi lý tưởng, khát vọng, sở thích của bản thân, từ ngày Giang Vi Chỉ rời đi đó, cô liền trở thành anh. Cô thay anh xếp thứ nhất, thay anh thi vào Hoa Đại, thay anh học hệ Vật lí công trình… Thử hỏi trên thế giới này, liệu có được mấy người làm được như vậy chứ?Cuộc sống đại học muôn màu muôn vẻ, có một Trần Tử Gia khôi ngô tuấn tú, cơ trí, một Hứa Nhất Hạo hòa nhã trầm tĩnh, một Thiệu Vĩ luôn ân cần quan tâm. Vốn cho rằng không thể yêu thêm một người nào nữa, nhưng định mệnh lại an bài cho cô gặp được người đàn ông quan trọng nhất đời mình.*Mấy năm sau, Tô Trí có nhắc lại chuyện cũ với Trần Tử Gia. Anh ta nhéo ống nghe, nói với Trần Tử Gia ở đầu bên kia đại dương, ” Cậu từ bỏ con bé đi, trái tim con bé đã lạnh rồi, cho dù cậu có ở cạnh con bé mỗi ngày thì cũng không nóng lại được nữa đâu, chưa kể bây giờ còn cách xa như vậy?” Khi đó bọn họ vừa mới đi du học được một năm, Châu Âu đang là sáng sớm, còn nước Mỹ lại là nửa đêm.Không cần đứng đối diện Tô Trí cũng biết ngày hôm đó Trần Tử Gia rất bất thường, tinh thần gần như suy sụp, giọng nói khàn khàn kỳ lạ, không phân biệt được là khóc hay cười: “Cậu cho rằng tớ chưa từng nghĩ đến sao? Vào lúc tuyệt vọng nhất, tớ đã tự nói với mình rằng, tớ không yêu cô ấy, tớ không yêu cô ấy một chút nào cả. Thế nhưng, tớ không nhịn được. Có khả năng tớ sẽ không bao giờ gặp một Tô Thố thứ hai nữa, cả đời này tớ cũng sẽ không gặp được, tớ không có cách nào không yêu cô ấy cả. Ở nước ngoài gần một năm nay, tớ điên cuồng lao đầu vào học, không dám nhớ tới cô ấy, thậm chí đến cả tên cũng không dám nhớ. Vì chỉ cần nhìn thấy một chữ ‘ Tô ‘ thôi, trái tim tớ cũng đau thắt lại rồi.”“Tớ nhớ rõ những gì cậu nói. Tớ không đuổi theo cô ấy, tớ có thể chờ, nhưng không ngờ lại chờ được một kết quả như vậy…… Cho dù tớ có nghĩ cô ấy thích Hứa Nhất Hạo đi nữa thì cũng không cảm thấy tuyệt vọng như vậy. Hóa ra căn bản không phải như vậy. Cậu nói đi, tớ làm sao có thể so sánh được với một Giang Vi Chỉ đã chết chứ?”*Sau khi bước ra khỏi quá khứ thống khổ, Tô Thố cũng dần tiếp nhận người đàn ông luôn lặng lẽ quan tâm, chờ đợi cô. Trần Tử Gia đã yêu Tô Thố từ cái nhìn đầu tiên và dùng hết 7 năm để chờ đợi, và cuối cùng đã đổi lại được tình yêu mà mình luôn khao khát bấy lâu nay.Vai chính: Tô Thố, Trần Tử Gia | Vai phụ: Tô Trí, Hứa Nhất Hạo, Uông Thần, Mễ Thi, Giang Vi Chỉ, Thiệu Vĩ | Tags: Nhất kiến chung tình, thanh xuân vườn trường, nam chính thâm tình, ngược nam