Văn án: Hoàng hậu vì để bảo vệ tình lang mà thủ thân như ngọc, đem ta đưa đến bên long sàng của hoàng đế. Sau này, nàng lại nảy sinh cảm tình với hoàng đế. Bèn đem ta thứ cho thái giám làm thê. Ta đã bị tr@ t/ấn đến ch*t. Nàng lại cùng hoàng đế, hai người uy phong đứng đầu, hạnh phúc ở bên nhau. Khi ta mở mắt ra lần nữa, ta được tái sinh vào người của Thái hậu. Mà dưới chân ta, vị hoàng hậu kia đang qu/ỳ với cái bụng nhỏ nhô lên, sợ hãi vô cùng.
Sự Giúp Đỡ Chí Mạng
Đang raVăn án: Tôi là thủ khoa trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba, vì vẻ ngoài trong sáng đơn thuần, nên được mệnh danh là “thủ khoa tài mạo song toàn”, tương lai tươi sáng. Khai giảng năm cuối cấp ba, giáo viên bảo tôi 1:1 giúp đỡ bạn học nam c/ôn đ/ồ. Tôi tận lực để phụ đạo, hắn lại đi khắp nơi khoe khoang tôi thích hắn. Sau đó, hắn giả vờ xin lỗi, l/ừa tôi vào một khách sạn nhỏ, quay phim thân mật rồi đăng lên mạng. "Cậu ấy à, cũng chỉ là bề ngoài thanh thuần thôi, bên trong thì, chậc..." Càng tệ hơn nữa là, tôi mang th/ai rồi. Cha tôi thay tôi đi tìm công đạo, sống sờ sờ mà bị đ/ánh đ/ến ch*t. Không còn cách nào để kh/iếu n/ại, nên mẹ tôi ôm lấy tôi đã nh/ảy xuống biển t//ự t*. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại ngày mà giáo viên bảo tôi 1:1 giúp đỡ bạn học nam c/ôn đ/ồ.

Trở Lại Năm 2002
Đang raSau ba năm kết hôn, tôi bị sảy th/ai ngoài ý muốn và không thể mang th/ai thêm lần nào nữa. Chồng tôi, Chu Trị Quốc, bỗng dẫn về một đứa trẻ. Anh nói rằng dù tôi không thể sinh con, thì chúng tôi vẫn có thể nhận con nuôi, anh nhất định sẽ ở bên tôi. Mẹ tôi thấy anh dẫn về một đứa trẻ không rõ lai lịch, nhất quyết muốn đem con gái của anh trai tôi cho tôi làm con nuôi, nói rằng cháu gái và tôi có qu/an h/ệ m/áu mủ, sau này cũng làm chỗ dựa cho tôi được. Sợ tôi khó xử, Chu Trị Quốc đã đồng ý để cháu gái mang danh con nuôi của tôi. Chồng yêu thương, con trai con gái đủ đầy, tôi trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, từ đó dốc lòng vì chồng và hai đứa con. Nào ngờ, vừa nuôi con cái thành tài, chồng cũng công thành danh toại, thì tôi ngã bệ/nh. Vừa có kết quả chẩn đoán u/ng t/hư, người chồng tốt và hai đứa con ngoan của tôi lập tức bỏ rơi tôi không chút do dự. Tôi ch*t thảm trong căn nhà tồi tàn không ai ngó ngàng, đến lúc ch*t mới biết rằng chồng và hai đứa con đều h/ận tôi thấu xươ/ng. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày xảy ra vụ sảy th/ai năm ấy.
Nhất Trì Kinh Mặc
Đang raVăn án: Tôi và cô bạn thân của mình cùng gả vào nhà họ Đỗ làm chị em dâu. Cô ấy được cả nhà cưng chiều đến mức biến thành một cô vợ nhỏ ngốc nghếch. Vào tháng bảy trời nóng bức, cô ấy đã nấu một miếng thịt có giòi sống trong đó rồi cho cháu trai tôi là Tráng Tráng ăn. Khi tôi nhìn thấy thì vội vàng đưa Tráng Tráng đến b/ệnh v/iện r/ửa r/uột. Bạn thân nép sau lưng chồng tôi nói: “Không phải lỗi của Bảo Bảo đâu, Bảo Bảo chỉ nhìn thấy miếng thịt nên muốn nấu cho con ăn thôi.” “Chú út, có phải Bảo Bảo ngốc lắm không, chuyện gì cũng làm không xong, hu hu…” Sau khi Tráng Tráng tỉnh lại thì nó và mẹ chồng tôi hùa nhau v/u o/an cho tôi, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, nói tôi khiến nó ng/ộ đ/ộc. Từ ngày hôm đó tôi đã phải chịu cảnh b//ạo l//ực gia đình suốt bao năm tháng dài đằng đẵng, trên người tôi không còn chỗ d/a th/ịt nào lành lặn. Thậm chí vào đêm giao thừa, tôi còn bị Tráng Tráng t/àn nh/ẫn l/ột d/a, cuối cùng ch*t vì mất m/áu quá nhiều. Nhưng khi tôi mở mắt ra thì tôi lại quay về ngày cô bạn thân của tôi nấu miếng thịt đầy giòi sống đó.

Tôi đã trao thân mình cho một kẻ hoang dã, ngay ở trong một vựa cỏ khô...“Ngoan nào, cố chịu một chút, đừng lên tiếng.”Anh ta lau mồ hôi trên trán tôi, nhẹ nhàng dỗ dành tôi.Tôi nhắm chặt mắt, không dám nghĩ thêm nữa, hai kiếp người, chưa từng nếm trải cảm giác này... Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, kiếp này gặp lại anh lần đầu tiên, lại theo cách này.Kiếp trước tôi là một cô gái thành thị da trắng, giàu có và xinh đẹp, coi thường những người đàn ông quê mùa, lạnh lùng và ít nói trong làng. Vì muốn có một cơ hội trở lại thành phố, tôi sống chết không chịu thừa nhận mối quan hệ với anh ta, để cho anh ta rơi vào bẫy của bạn thân tôi, bị kết án vì tội lưu manh, và bị dân làng tức giận đánh mù một mắt.Cuối cùng, tôi đã nhận được "tấm vé" trở lại thành phố, nhưng mang theo sự hối tiếc và u sầu, tôi chìm trong mặc cảm tội lỗi giày vò và gục ngã trong bệnh viện. Tôi thầm thề trong lòng: "Nếu có kiếp sau, tôi sẽ bù đắp cho anh."Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại cái đêm kinh hoàng đó với anh.