Bìa truyện

Mạc Tâm Nhan không biết trái tim của một người đàn ông có thể tàn nhẫn đến mức nào, nhưng sự tổn thương và sỉ nhục mà Dịch Dương gây ra cho cô vượt xa hai chữ "tàn nhẫn".Đêm đó, vì để trả thù cho đứa con của người mà anh ta yêu, anh ta không bao giờ chạm vào cô ngay cả khi...Những câu chuyện về tình yêu thời thơ ấu luôn đẹp nhất, cô đã trao cho Dịch Dương sự chân thành của mình, nhưng sự chân thành của cô chỉ đổi lấy được những đau thương vô tận.Khi phanh gấp, anh kiên quyết chọn cách nhảy xuống xe cùng người anh yêu và bỏ rơi cô.Khi cô quỳ xuống đất van xin anh, anh ôm lấy người mình yêu đạp cô xuống đất không thương tiếc.Cuối cùng cô tuyệt vọng, giữ người đàn ông khác và nói: "Chỉ cần anh chịu giúp tôi, tôi sẽ đi cùng anh."Anh vô cùng tức giận, nặng lời sỉ nhục cô: "Mạc Tâm Nhan, những gì thuộc về tôi, cho dù tôi không muốn cũng không cho người khác có được."Sau tất cả, cô vẫn biến mất, hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh. Anh lục tung cả thành phố cũng không tìm thấy cô.Khi cô xuất hiện trở lại, tại sao người chồng bội bạc đã kết tội cô khi mất đi đứa con, vẫn giành lấy đứa trẻ từ cô...—————

8/10
Bìa truyện

Tần Lâm đột nhiên trở thành một vai ác trong một cuốn sách niên đại và cô đang cố gắng để thay đổi số của mình. Thông qua việc dùng bản lĩnh, nũng nịu và cãi nhau, cô đã thu hút sự chú ý của chu Chí Quốc người đàn ông mà đại vai ác đang bị theo đuổi trong sách. Những phần hưởng sự hỗ trợ từ hệ thống và vận may đặc biệt khiến cho Tần Lâm dần trở thành một nhân vật hấp dẫn và có khả năng đánh bại đại vai ác kia.Cuộc sống của cô được thay đổi hoàn toàn khi cô bắt đầu nuôi con và yêu chồng của mình. Những chi tiết nhẹ nhàng và ngọt ngào giữa họ đã điều chỉnh cảm xúc của độc giả. Tuy nhiên, chuyện tình yêu được gieo trồi tại một niên đại khác nhưng không kém phần đong đầy, phức tạp và đen tối hơn cả những gì độc giả có thể tưởng tượng được.Ngoài ra, truyện còn có sự xuất hiện của những đoạn hồi hộp và khuôn mặt cười vỡ ra khi nhân vật chính vô tình đánh bại đại vai ác, dục lòng của bao độc giả khi cô vỗ tay mắt cười với cử chỉ "vả mặt". Tất cả mọi thứ trong truyện này đã tạo ra một cảm giác khó tả nhưng rất thú vị cho độc giả, khiến họ không muốn bỏ cuốn sách này ra khỏi tay.

8/10
Bìa truyện

Bạn đang đọc truyện Trùng Sinh Để Gặp Người của tác giả Dạ Bạch Vô Nha.Cô vốn là một minh tinh nổi tiếng, một ảnh hậu với sự nghiệp thành công, hào quang vạn trượng, khó ai sánh bằng, nhưng rồi bị kẻ xấu hãm hại, cô mất đi hết thảy.Sự nghiệp thụt lùi, danh tiếng mất hết, thân nhân cũng rời xa, ngay cả người yêu từng thề thốt sẽ mãi bên cạnh cũng quay lưng lại với cô.Trong lúc tuyệt vọng và quẫn trí, cô chấm dứt sinh mệnh của mình.Nhưng ông trời lại thương xót trao cho cô một cơ hội.Cô trùng sinh trở về năm cô vừa tròn hai mươi tuổi, cũng là năm cô chuẩn bị bước vào sự nghiệp diễn xuất của mình.Nếu như đã cho cô làm lại từ đầu thì những người đối sử tốt với cô, cô sẽ trả lại họ gấp trăm lần, những kẻ đã hãm hại cô cô sẽ đòi lại từng cái một.Các người hãy chờ đấy Mộng Y Băng ta sẽ một lần nữa đứng trên đỉnh cao, nơi mà hào quang chiếu rọi nhất.Chỉ là một cái danh ảnh hậu có là gì cô còn lụm được một trung khuyển về nhà nữa kìa.Chào mừng các bạn hãy đón xem một người trùng sinh sẽ làm gì để có thể sống một cuộc đời đầy vui vẻ và thoải mái nhé!

8/10
Bìa truyện
Tác giả: quynhphuong0308

Bóng đêm hôm ấy ngập mùi máu tanh"Nợ máu phải trả bằng máu" đôi môi bạc nhợt khẽ lẩm bẩm trong gió lạnh.Đôi mắt rợn người lại có màu khói trong veoKhóe môi khẽ nhếch lên, cô ngạo nghễ đứng thẳngĐạp trên 2 thi thể tái nhợt, vốn những tưởng không nhưng lại không phải...Màu khói trong veo chuyển dần thành nâu trầm ấm áp.Cô ngẩng mặt nhìn bầu trời, tự hỏi với ánh trăng đang dần bị che khuất, bỏ cô lại cô độc nơi màn đêm..."Phong, anh ở đâu?..........."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Thu Vân

Thể loại: hiện đại, tình cảm, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, 1vs1, có chút kinh dị & trinh thámĐộ dài: 34 chươngTrên tầng thượng của một ngôi nhà chọc trời, không gian xung quanh được bao phủ bởi mây trắng, tách con người ta với thế giới bên ngoài, biến bầu trời nặng trĩu kia thành cái lồng sắt khổng lồ.Gi ữa không gian ấy lại có hai người đứng. TRên gương mặt cô gái là những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống. Đôi tay mềm mại ấy lại không gạt đi những sợi tóc bay khuất lấp cả khuôn mặt mà lại cố gắng níu lấy tay chàng trai cho một thông điệp khẩn cầu trong im lặng."Cậu phải nhớ...cô ấy là bạn cậu" giọng nói hơi khàn, không vang trầm cũng không yếu đuối của chàng trai cất lên.Thì sao chứ? Thì sao chứ? Là bạn thì đã sao. Nó độc ác như thế, nó xảo trá như thế, nó đã hành hạ tôi. Không, con đ* ấy không phải bạn tôi, không phải bạn tôi! Chính cậu đã chứng kiến, chính cậu đã chứng kiến! - Cô gái rít lên, không giấu giếm sự phẫn uất.Chàng trai khẽ gỡ những ngón tay mềm mại kia ra, đạo lực khiến bàn tay ấy không thể nắm giữ. Khuôn mặt lại nở một nụ cười lạnh lẽo, đẹp như tia nắng chiếu xuyên qua tầng mây.Nhưng mà Tôi thích người như thế đấy.Ở nơi lộng gió chỉ còn một bóng hình cô đơn. Nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống cho những kí ước lướt qua rất nhanh. Cô gái lảo đảo rồi bỗng khuỵu gối, đổ sụp, miệng không ngừng lảm nhảm mê dại:"Nhưng cô ta không yêu cậu, cô ta không yêu cậu, không yêu cậu..."Không xác định được thời gian khi không gian là một màu trắng của mây, mặt trời không ló dạng. Gió vẫn thổi, thổi cả khi nơi ấy đã chẳng còn một ai nữa.

8/10