Tiểu Bạch Thỏ Hung Dữ
Hoàn thànhTôi để ý một bác sĩ, da trắng, dáng đẹp, eo thon chân dài. Ngoài việc là đàn ông nên không thể sinh con cho tôi ra, thì không có bất kỳ khuyết điểm nào. Tôi dốc hết sức theo đuổi, muốn sao không hái trăng, ngày nào cũng ngọt ngào gọi "bảo bối, cục cưng". Nhưng dù đã theo đuổi cả năm trời, vẫn không thể "cắn" được khúc xươ/ng thơm ngon này. Tôi chán nản hết sức, bị ông già lôi đi xem mắt. Thế mà Thẩm Tự lại kéo tôi từ nhà hàng về nhà anh, rồi ấn tôi ngồi lên đùi anh, hôn đến mức tôi khóc nức nở. Giọng anh ấy trầm khàn: "Không phải nói là thèm muốn thân thể anh, muốn ngủ với anh một đêm sao? Thử xem được không hả??"
Ánh Xuân Cùng Cố Hương
Hoàn thànhNăm tôi tốt nghiệp cấp ba, tôi đã từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng trước toàn trường. Tôi nói rằng tôi đã có bạn trai rồi. Anh ấy lịch sự gật đầu, quay lưng rời đi. Bốn giờ sáng hôm sau, anh ấy lên máy bay ra nước ngoài du học. Còn tôi, như mọi ngày, tranh thủ trời chưa sáng để giành chỗ b/án đồ ăn sáng. Tám năm sau. Tôi ôm số tiền vỏn vẹn bảy nghìn đồng, bế đứa con gái bệ/nh nặng lên chuyến tàu đến kinh thành. Sau khi xem bệ/nh án, bác sĩ lắc đầu. "Toàn kinh thành e rằng chỉ có một bác sĩ có thể thực hiện ca phẫu thuật này. Anh ấy là chuyên gia vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca mổ cho bệ/nh nhân có tình trạng tương tự con gái cô." Nói rồi, ông ấy vui mừng gọi người đàn ông phía sau tôi. "Để tôi giới thiệu một chút, chính là vị này – Bác sĩ Cố Tùng."
Phải Lòng Anh Bệnh Nhân
Hoàn thànhTôi chăm sóc em ấy, lau rửa cơ thể, xoa bóp cơ bắp, vận động khớp, dành trọn vẹn tình yêu cho em ấy. Chỉ mong em mãi mãi yên lặng ở bên tôi. Nhưng rồi, một ngày nọ, em bỗng tỉnh dậy.
Ánh Trăng Cùng Cỏ Dại
Đang raNăm tôi tốt nghiệp cấp ba, trước toàn trường, tôi từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng. Tôi nói rằng mình đã có bạn trai rồi. Anh chỉ lịch sự gật đầu, xoay người rời đi. Bốn giờ sáng hôm sau, anh lên chuyến bay sang nước ngoài du học. Còn tôi, vẫn như thường lệ, tranh thủ lúc trời chưa sáng để tranh chỗ b/án đồ ăn sáng. Tám năm sau. Tôi ôm con gái mắc bệ/nh nặng trong tay, mang theo vỏn vẹn bảy nghìn đồng, bước lên chuyến tàu đến thủ đô. Sau khi xem bệ/nh án, bác sĩ khẽ lắc đầu: “Cả thủ đô e rằng chỉ có một người có thể thực hiện ca phẫu thuật này.” “Anh ấy vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca mổ cho bệ/nh nhân có tình trạng tương tự con gái cô.” Nói rồi, ông ấy bất ngờ vui mừng gọi người đàn ông phía sau tôi: “Để tôi giới thiệu, chính là vị bác sĩ này - Cố Tùng, bác sĩ Cố.”